Đạo sĩ Trương lắc đầu.
Diệp Quân im lặng.
Đạo sĩ Trương cười hỏi: “Cậu vội ra ngoài lắm à?”
Diệp Quân gật đầu.
Đạo sĩ Trương: “Thế thì không còn sự lựa chọn khác đâu, đành chờ hai năm nữa có người vào chọn đi thôi”.
Diệp Quân nói tiếp: “Có cách nào liên lạc với những người bên ngoài không?”
Đạo sĩ Trương: “Có, nhưng cũng cần trả một khoản tiền nhất định”.
Diệp Quân hỏi ngay: “Bao nhiêu?”
Đạo sĩ Trương: “Trả bằng tiên nguyên tinh đấy, mà cần rất nhiều”.
Diệp Quân hỏi tiếp: “Khoảng bao nhiêu?”
Đạo sĩ Trương: “Ít cũng phải vài trăm nghìn”.
Diệp Quân lại đen mặt.
Nhiều quá!
Giờ hắn có mỗi hơn mười nghìn thôi.
Đạo sĩ Trương chợt xoa bụng mình rồi nói: “Cậu có đói không?”
Diệp Quân nhìn thì thấy y cười nham nhở một cách thô bỉ.
Diệp Quân: “Chúng ta đi ăn thôi”.
Đạo sĩ Trương lập tức sáng mắt lên: “Được!”
Nói rồi, y vội vàng dọn hàng rồi kéo Diệp Quân chạy luôn.
Một lát sau, y đã dẫn Diệp Quân đến một quán rượu. Y điên cuồng gọi cả một bàn đầy thức ăn, Diệp Quân cũng thấy hơi đói nên cả hai ăn như hổ vồ, làm tiểu nhị đứng gần đó phải trố mắt ra nhìn.
Sau khi cơm no rượu say, đạo sĩ Trương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3324703/chuong-5013.html