Chu Phạn ngẫm nghĩ, khẽ gật đầu: “Vậy ta sẽ đặt ra một bộ hình phạt nặng”.
Diệp Quân nói: “Không cần đưa ra đâu”. Chu Phạn nhìn Diệp Quân.
Diệp Quân nói: “Cô không cần lo chuyện này”.
Chu Phạn sửng sốt, sau đó lập tức hiểu ý.
Bộ hình phạt này ở trong Quan Huyên Pháp nhưng chỉ nằm ngoài nội các.
Nói một cách đơn giản, người thi triển bộ hình phạt này không chịu sự ràng buộc của nội các, hơn nữa cũng không có luật lệ tiêu chuẩn tương ứng, người thi triển hình phạt có thể làm theo ý mình, sắc mặt Chu Phạn bỗng trở nên hơi nghiêm trọng.
Nếu người thi hành pháp là một người tàn ác, nghĩ đến đây Chu Phạn không khỏi quay đầu nhìn Táng Cương, vẻ ngoài của nhóc con này không giống một người lương thiện.
Diệp An bỗng nói: “Chẳng phải là bữa cơm gia đình sao, nói mấy chuyện này làm gì, ăn cơm thôi”.
Chu Phạn thu lại tầm mắt, mỉm cười: “Ăn cơm”.
Diệp Quân gật đầu, sau đó cầm đũa lên.
Lúc này Táng Cương bỗng nhìn Diệp An: “Nấu bát mì”.
Diệp An nhìn Táng Cương, hơi bất mãn: “Ngươi có thái độ gì đấy?”
Táng Cương nhìn Diệp An, một lúc sau: “Ngươi có thể nấu một bát mì không?”
Diệp Quân: “…”
Diệp An nhìn Táng Cương một lúc, sau đó lấy một cái nồi và một gói mì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3314963/chuong-4975.html