Vào lúc này, Diệp An đột ngột cầm cây thương trong tay ném về phía trước.
Phập!
Hối hận qua đi còn lại là sợ hãi.
Chu Đế biết rất rõ rằng nếu chuyện này đụng đến vũ trụ Quan Huyên, thì thứ gã mất không chỉ là một cái mạng nhỏ, có điều Chu Đế vẫn chưa chết, Diệp An không giết gã, Chu Đế từ từ ngẩng đầu nhìn Diệp An ở đằng xa, đột nhiên Diệp An nói: “Dẫn đường, đi tới Đại Chu”.
Vừa nói xong, tất cả mọi người trong sân đều sửng sốt.
Bao gồm cả Tư Mã Phong và Khuất Trần.
Tư Mã Phong vội vàng nói: “An cô nương, chúng ta phải đến Đại Chu sao?”
Ánh mắt Diệp An vẫn bình tĩnh: “Đi”.
Tư Mã Phong hơi khó hiểu: “An cô nương, không phải chúng ta nên đến tổng viện của thư viện Quan Huyên hay sao?”
Diệp An quay lại nhìn Tư Mã Phong: “Các ông quay về tổng viện thư viện Quan Huyên đi”.
Vừa nói cô ấy vừa nhìn Diệp Quân và Táng Cương: “Hai người các ngươi đi theo ta tới Đại Chu”.
Tư Mã Phong quay đầu lại nhìn Diệp Quân và Táng Cương, gương mặt lộ ra vẻ ngờ vực, vốn dĩ chỉ là đối xử với đám người nhỏ bé, nhưng ông ta không ngờ, giữa đường Diệp An lại bước ra!
Bây giờ, chuyện này đã không còn nằm trong sự khống chế của ông ta nữa.
Lúc này, đột nhiên Diệp An lên tiếng: “Viện chủ Tư Mã Phong, Phương Ngự, các ngươi về vũ trụ Quan Huyên trước đi”.
Tư Mã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3313227/chuong-4965.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.