Tỷ tỷ của viện trưởng!
Nhà họ Dương này có thân phận thế nào vậy chứ!
Biểu cảm của Chu Ngôn lúc này rất bình tĩnh, ông ta cứ nhìn chằm chằm Diệp An như vậy.
Diệp An đi đến chỗ Diệp Quân và Táng Cương một lần nữa, cô ấy liếc nhìn Diệp Quân, cũng không nói gì mà nhìn Tư Mã Phong ở bên cạnh: “Có chuyện gì xảy ra ở đây vậy?"
Tư Mã Phong nhanh chóng nói cho Diệp An biết ngọn nguồn sự việc, sau khi nghe Tư Mã Phong nói xong, lông mày Diệp An đột nhiên nhăn lại: “Thằng nhóc này làm viện trưởng kiểu gì vậy chứ? Sao cấp dưới của nó đều phản chủ như vậy?"
Tư Mã Phong mỉm cười, ông ta không dám trả lời.
Diệp Quân cười khổ.
Diệp An quay sang nhìn Chu Ngôn cách đó không xa, nhưng Chu Ngôn lại bật cười, vừa định lên tiếng, Diệp An đột nhiên giơ tay tát ông ta.
Bốp!
Cơ thể Chu Ngôn bị một bạt tai đánh nát.
Tất cả mọi người: “…”
Diệp An nhìn chằm chằm Chu Ngôn lúc này chỉ còn lại linh hồn: “Buồn cười lắm à?" Vẻ mặt của Chu Ngôn vô cùng khó coi, hai tay siết chặt, ánh mắt u ám.
Diệp An chuẩn bị lên tiếng, đột nhiên, cô ấy ngẩng đầu nhìn vùng tinh không sâu thẳm, đôi mắt hơi nheo lại: “Vẫn đang gọi người đến à?"
Khi cô ấy vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3308920/chuong-4957.html