Chương trước
Chương sau


Diệp Quân lấy ra một con dao rạch một đường xuống cổ tay, máu tươi tuôn trào, hắn còn chưa kịp nói chuyện, thì Táng Cương đứng bên cạnh đã cầm lấy tay hắn bắt đầu hút máu.



Diệp Quân: “…”



Mọi người xung quanh thấy cảnh tượng này, mặt đầy nghi ngờ.



Lúc này, Diệp Quân vội vàng rút tay lại nói: “Đủ rồi, đủ rồi, ta sắp bị ngươi hút hết máu rồi”.





Táng Cương lè lưỡi liếm vết máu trên khóe miệng, vẫn cảm thấy không đủ.



Sau khi cô bé hút máu Diệp Quân, con ngươi dần dần chuyển sang màu đỏ như máu, đồng thời, huyết mạch phong ma trong cơ thể cô bé cũng dần dần thức tỉnh.



Ở phía xa, Chu Lăng đột nhiên nói: “Giết cô bé, giữ lại người đàn ông đó”.



Sau khi nghe được mệnh lệnh của ông ta, một vài cường giả Đại Chu và cường giả trong thư viện lao thẳng về phía Diệp Quân và Táng Cương.







Lúc này, Táng Cương chợt quay đầu, nhấc tay phải lên. Ầm!



Trong chốc lát, đầu của cường giả Đại Chu và cường giả thư viên đồng loạt bay ra ngoài, máu phun ra như cột đình, vô cùng đẫm máu.



Lúc này dưới sự hỗ trợ của sức mạnh huyết mạch phong ma, uy lực của thuật Đế Đầu tăng lên ít nhất mười lần thế hệ trước.



Thấy đầu của mọi người bay ra ngoài hàng loạt, sắc mặt Chu Lăng lập tức trở nên khó coi, ông ta biến mất tại chỗ, một luồng sức mạnh cuốn sạch mọi thứ trong sân.



Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt Diệp Quân đột nhiên thay đổi, vội nói trong lòng: “Tháp gia!”



Tiểu Tháp nói: “Gọi ta cũng vô ích, ta là đồ bỏ đi”.



Diệp Quân: “…”



Trong mắt Táng Cương loé lên vẻ dữ tợn, đấm một quyền về phía trước. Ầm!



Một tiếng nổ vang lên, Diệp Quân và Táng Cương bay thẳng ra ngoài, bay hơn mười trượng đồng thời cả hai rơi mạnh xuống đất.



Mà ở phía xa, Chu Lăng cũng lùi lại mấy trượng, sau khi dừng lại, ông ta nhìn tay phải của mình, tay phải của ông ta đã nứt ra, máu không ngừng tràn ra.



Thấy cảnh tượng này, sắc mặt Chu Lăng trở nên cực kỳ khó coi, ông ta ngẩng đầu nhìn Táng Cương cách đó không xa, khó tin nói: “Sao có thể...”



Cảnh giới của ông ta cao hơn cô bé trước mặt gần tám cấp, nhưng cô bé này lại có thể làm ông ta bị thương, điều này thực sự rất kỳ lạ.



Như nghĩ đến gì đó, ông ta chợt nheo mắt: “Sức mạnh huyết mạch này của ngươi… không ngờ, ngươi có huyết mạch đặc thù”.



Sức mạnh huyết mạch!



Chỉ có cường giả cấp cao mới có thể hình thành sức mạnh huyết mạch truyền thừa, nói cách khác, cô bé trước mặt này có tổ tiên là cường giả, hơn nữa không yếu.



Chu Lăng lạnh lùng nhìn chằm chằm Táng Cương, cười khẩy: “Sao trong huyết mạch đặc thù còn có một ít khí tức tà ác, xem ra, huyết mạch khởi nguyên không phải thứ gì tốt!”



Nói xong ông ta lao về phía trước, đánh một quyền về phía Táng Cương và Diệp Quân, đòn đánh này có sức mạnh cực kỳ đáng sợ, nắm đấm đi đến đâu, không gian từng tấc nổ tung.






























Trần Nhất Thiên nhìn về phương xa, gã do dự một lát, trong mắt hiện lên vẻ hung dữ, sau đó lấy ra một lá bùa rồi bóp nát.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.