Nụ cười trên môi Long Đại dần biến mất, vì sư phụ trước mặt không giống như đang đùa.
Diệp Quân lại nói: “Cho nên cô nên đọc nội dung thư trước, sau đó hẵng quyết định có giúp ta hay không. Cho dù cô không giúp, sư phụ cũng sẽ không trách cô”.
Long Đại lại lắc đầu: “Sư phụ, không cần đọc đâu”.
Diệp Quân ngẫm nghĩ rồi gật đầu: “Ừ”.
Long Đại cười nói: “Ăn thôi”.
Diệp Quân nhìn Long Đại: “Bây giờ đi đưa đi”.
Long Đại: “Gấp vậy sao?”
Diệp Quân gật đầu: “Nhớ là đừng để người ngoài biết”.
Lúc này Long Đại mới nhận ra mọi chuyện có thể không đơn giản như cô ta nghĩ, lúc này cô ta hơi do dự vì vốn tưởng rằng chỉ là chuyện nhỏ, nhưng nhìn vẻ mặt của Diệp Quân, cô biết ta chuyện này có thể là một chuyện rất lớn.
Diệp Quân đang định nói thì Long Đại bỗng nói: “Ta tự đi”.
Nói rồi cô ta đứng lên rời đi.
Diệp Quân bỗng nói: “Nhớ là nhất định phải đưa tin cho hai người sư phụ nói”.
Long Đại gật đầu: “Đã biết ạ”.
Nói rồi cô ta nhanh chóng biến mất ở đằng xa.
Tiểu Tháp bỗng nói: “Thư viện vẫn còn khá nhiều vấn đề”.
Diệp Quân khẽ gật đầu: “Không có vấn đề gì thì cũng không bình thường. Thư viện phát triển nhanh như vậy, hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3308886/chuong-4923.html