Sống sót ở trong loạn thế này, cô bé hiểu rất rõ một chuyện, đó là, muốn sống thì phải có thực lực mạnh mẽ.
Cô bé đi tới học viện Thần Miếu, chính là bởi vì vậy.
Diệp Quân quan sát Táng Cương: “Vậy ngươi phải nghe lời ta, thế nào?”
Táng Cương nhìn chằm chằm hắn: “Ta nghe lời ngươi thì có thể mạnh tới mức nào?”
Diệp Quân suy nghĩ một lúc rồi nói: “Rất, rất mạnh”.
Táng Cương nói: “Ví dụ”.
Diệp Quân quay đầu nhìn một ngọn núi ở phía xa, sau đó nói: “Ví dụ như, ngươi chỉ cần chỉ nhẹ một cái, ngọn núi kia sẽ bị tan thành mây khói”.
Táng Cương im lặng một lúc rồi nói: “Được”.
Diệp Quân gật đầu một cái: “Từ giờ trở đi, mỗi ngày ngươi đều đi cùng ta, sau khi ngươi đọc sách xong ta sẽ dạy ngươi tu luyện”.
Táng Cương nhìn về phía Diệp Quân: “Được”.
Sau khi nghỉ ngơi một lát, Diệp Quân đưa Táng Cương đi về phía sâu trong dãy núi, dọc theo đường đi, hắn bắt đầu dạy Táng Cương học chữ, trí nhớ của cô bé này cực tốt lại vô cùng thông minh, vì vậy Diệp Quân dạy rất nhanh.
Diệp Quân cũng không muốn cô bé thay đổi gì cả, mà muốn cô bé có thể phân biệt phải trái, biết thiện ác.
Thật ra hắn khá tán thưởng Táng Cương, mặc dù ban đầu đối phương lấy oán báo ơn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3308879/chuong-4916.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.