Diệp Quân khẽ gật đầu: “Ta hiểu rồi”.
Nói rồi hắn xoay người rời đi.
Chu Nhân Sách bỗng cười nói: “Ngươi định đi thế sao?”
Diệp Quân xoay người lại nhìn Chu Nhân Sách: “Sao thế?”
Chu Nhân Sách cười nói: “Ngươi định đi tố cáo bọn ta sao?”
Diệp Quân gật đầu: “Ta muốn đến vũ trụ Quan Huyên tố cáo”.
Chu Nhân Sách bật cười: “Tố cáo ư?”
Diệp Quân bình tĩnh nói: “Không được sao?”
Chu Nhân Sách lắc đầu: “Người vi phạm pháp luật không thể đi tố cáo”.
Diệp Quân nhíu mày: “Ta vi phạm pháp luật gì?”
Chu Nhân Sách nhìn Diệp Quân: “Ngươi vi phạm điều chín trăm ba mươi hai của Quan Huyên Pháp, là cố ý gây sự, bây giờ ta có quyền bắt ngươi”.
Tiểu Tháp: “…”
Diệp Quân nhìn Chu Nhân Sách: “Thế cơ à?”
Chu Nhân Sách cười nói: “Phải, đợi ngươi đi tù ba mươi năm xong thì hẵng đi tố cáo”.
Diệp Quân bỗng giơ tay ra, Chu Nhân Sách nheo mắt định nói gì đó, nhưng lúc này ông ta bỗng cảm thấy một sức mạnh đáng sợ ập vào người mình.
“Bịch!”
Hai chân Chu Nhân Sách khuỵu xuống, sau đó quỳ xuống đất.
Diệp Quân nhìn chằm chằm Chu Nhân Sách đang sợ hãi: “Ta nói pháp luật cho ông nghe, ông lại giở trò lưu manh với ta, nếu ông đã chơi trò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3308871/chuong-4908.html