Dứt lời, Chúc Hạnh Nhiễm xoay người nhanh chân rời đi.
Các học sinh xung quanh đó còn đang chỉ trỏ, người phụ nữ mập mạp trong đó làm lố nhất, nói to đến mức ước gì cho cả học viện nghe thấy.
Chúc Đào đứng trước cửa nhìn các học sinh chỉ trỏ, lúc này gã hơi hoang mang.
“Chúc Đào huynh”.
Lúc này một giọng nói vang lên bên cạnh Chúc Đào.
Chúc Đào xoay người lại nhìn, lúc nhìn thấy Diệp Quân, gã sửng sốt: “Diệp đệ”.
Diệp Quân cười nói: “Trùng hợp vậy”.
Chúc Đào hơi ngờ vực nói: “Sao ngươi ở đây?”
Diệp Quân nói: “Ta làm công ở trong này”.
Chúc Đào cười nói: “Thế à”.
Diệp Quân: “Đi thôi, ta mời huynh ăn cơm”.
Nói rồi hắn kéo Chúc Đào xoay người đi.
Diệp Quân đưa Chúc Đào đến một quán ăn trong trường học viện, đây là quán ăn do học viện mở, nhưng không miễn phí, phải tự chi trả, thông thường sẽ có vài con cháu nhà giàu và giáo viên đến đây ăn.
Diệp Quân và Chúc Đào vừa đến trước quán ăn, một người đàn ông mặc đồ được làm bằng vải thô, thắt lưng bằng sợi dây gai bước ra, khi người đàn ông bước ra, trên môi nở nụ cười, vẻ mặt cung kính, nhưng khi hắn nhìn thấy Diệp Quân và Chúc Đào đến, nụ cười của y lập tức biến mất với tốc độ mà mắt thường có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3308856/chuong-4893.html