Long Đại đứng lên, hơi phấn khích nói: “Sư phụ, có gì cần đều có thể dặn dò đệ tử…”
Diệp Quân nói: “Thật sao?”
Long Đại vội gật đầu: “Thật”.
Diệp Quân hơi khó xử nói: “Trước tiên cho sư phụ mượn chút tiền”.
Vẻ mặt Long Đại cứng đờ.
Cuối cùng Diệp Quân mượn được một trăm linh tinh của Long Đại, hiện giờ đây là số tiền rất lớn với hắn.
Diệp Quân lại chỉ dạy thuật ngự kiếm cho Long Đại, được Diệp Quân hướng dẫn Long Đại sử dụng thuật ngự kiếm ngày càng thành thạo, cô ta càng ngưỡng mộ Diệp Quân hơn, nhưng cô ta vẫn hơi lo lắng vì thân phận của cô ta khá đặc biệt, nếu người nhà biết cô ta lén nhận người khác làm sư phụ thì rắc rối to.
Ngày hôm sau.
Lúc Diệp Quân đến nhà ăn lấy cơm, một bóng người bỗng thu hút hắn.
Cách đó không xa, một cô bé đang xếp hàng lấy đồ ăn, hắn nhận ra cô bé này, là cô bé đội mũ đỏ đã đâm hắn hai nhát ở bãi rác.
Nhưng lúc này cô gái này ăn mặc rất sạch sẽ, vóc người hơi gầy.
Diệp Quân không ngờ cô bé cũng đến nơi này.
Sau khi lấy đồ ăn, cô bé xoay người định đi nhưng lại không cẩn thận đụng vào một người đàn ông mặt sẹo, người đàn ông mặt sẹo lập tức tát cô bé một cái, tức giận mắng:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3308852/chuong-4889.html