Chương trước
Chương sau


Tả Hi để bút xuống, sau đó nói:



“Vậy cô ta có nói với ngươi là sau đó tại sao học viện Thần Pháp lại thoát khỏi đế quốc Thần Hư không?”



Diệp Quân lắc đầu.



Tả Hi nhìn Diệp Quân: “Mục nát”.



Diệp Quân cau mày: “Mục nát?”



Tả Hi gật đầu: “Đế quốc Thần Hư cực kỳ thối nát. Để tranh giành Vô Thượng Thần Ấn, nội bộ hoàng thất họ làm đủ mọi điều kinh tởm, ngươi có biết tại sao chiến tướng Khung Dã lại thất thủ không? Đó là vì nội bộ đế quốc Thần Hư chúng cố ý làm thế, vì thực lực của chiến tướng Khung Dã đe dọa nghiêm trọng đến họ nên họ hợp tác với dị vực hại chết chiến tướng Khung Dã”.





Diệp Quân trầm giọng nói: “Phạn Chiêu Đế làm à?”



Tả Hi lắc đầu: “Không phải cô ta, lai lịch của cô ta không hề nhỏ, cô ta là một người rất mạnh, cả về thực lực lẫn năng lực. Cho dù là ở trong đế quốc Thần Hư, cô ta cũng có thể được xếp trong top ba, tiếc là cô ta sinh ra muộn quá, nếu cô ta sinh ra sớm hơn mấy vạn năm, có lẽ có thể xoay chuyển tình thế. Nhưng hiện tại mọi thứ đã quá muộn, cho dù là học viện Thần Pháp bọn ta hay tộc Cự Nhân Thiên Nhung, hay tộc Thiết Thần đều không thể quay trở lại đế quốc Thần Hư”.



Diệp Quân nói: “Các cô có biết cô ta muốn thống nhất cả khu vực Thần Hư không?”



Tả Hi gật đầu: “Cô ta chưa từng có ý định che giấu, nhưng bây giờ là chuyện không thể. Không nói đến các dị đoan của dị vực đó, nếu bây giờ cô ta muốn ra tay, ba nhà bọn ta sẽ bắt tay nhau đối phó với cô ta”.







Cô ta nhìn Diệp Quân, sau đó nói: “Cô ta tìm ngươi đến chắc chắn là muốn lợi dụng ngươi, ngươi thông minh như vậy chắc cũng biết điều này”.



Diệp Quân nói: “Xem như hợp tác vậy”.



Tả Hi nhìn Diệp Quân: “Ngươi không thắng nổi cô ta đâu”.



Diệp Quân lắc đầu: “Hiện giờ ta vẫn chưa lựa chọn”.



Tả Hi cau mày.



Diệp Quân cười nói: “Không biết cô nương tên gì?”



Tả Hi nói: “Tả Hi”.



Diệp Quân gật đầu: “Tả cô nương, có duyên sẽ gặp lại”.



Nói rồi hắn xoay người rời đi.



Tả Hi bỗng nói: “Khoan đã”.



Diệp Quân xoay người nhìn Tả Hi, Tả Hi nhìn hắn: “Có thể vào trong tháp của ngươi xem thử không?”



Diệp Quân cười nói: “Được”.



Dứt lời hắn dẫn Tả Hi vào trong Tiểu Tháp.

Sau khi vào Tiểu Tháp, vẻ mặt Tả Hi dần trở nên nghiêm túc, cô ta đưa tay phải ra nhẹ nhàng chạm vào thời không trước mặt, hơi khó tin nói: “Làm sao mà làm được thế?”



Diệp Quân mỉm cười nói: “Ta cũng không biết”.



Tả Hi quay đầu lại nhìn Diệp Quân: “Ta bỗng phát hiện bọn ta đánh giá thấp ngươi rồi”.



Diệp Quân cười nói: “Tả Hi cô nương, ta phải về rồi”.



Nói rồi hắn dẫn Tả Hi rời khỏi Tiểu Tháp.



Diệp Quân nói: “Tạm biệt”.



Hắn xoay người rời đi.



Tả Hi đứng đó nhìn Diệp Quân rời đi, nhíu chặt mày.



Sau khi Diệp Quân ra khỏi phòng sách, hắn ngự kiếm bay đi rồi biến mất ở tận chân trời.



Vừa trở lại Vương Thành, Phạn Chiêu Đế xuất hiện trước mặt hắn, cô ta cười ẩn ý: “Ta còn tưởng ngươi ở học viện Thần Pháp không về chứ”.



Diệp Quân nói: “Tim dị thần ở học viện Thần Pháp, ta chỉ lấy được tim pháp luật Vô Thượng thôi”.



Phạn Chiêu Đế cười nói: “Đủ rồi, đi theo ta”.






























Phạn Chiêu Đế bật cười: “Ta biết ngươi đang thắc mắc mục đích của ta là gì, ta có thể nói rõ với ngươi rằng ngươi không cần phải nghĩ nhiều, chỉ cần nâng cao sức mạnh của mình là được”.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.