Rồi cười giải thích: “Không phải bọn ta không muốn lấy mà là không thể lấy. Ý chí của họ lưu lại nơi ấy còn rất mạnh, chỉ có các cường giả cao cấp nhất mới kháng cự được, nhưng chúng ta lại không thể ra tay nên cứ trì hoãn mãi. Bây giờ nơi ấy bị Quang Âm Tuế Nguyệt ăn mòn rồi mới có thể đi đến, thế hệ trẻ đều có thể vào”.
Diệp Quân hỏi lại: “Không thể ra tay?"
Phạn Chiêu Đế gật đầu: “Ừ, các bên đã thống nhất như vậy”.
Diệp Quân: “Vì sao?"
Phạn Chiêu Đế: “Giống vũ khí nguyên tử của hệ Ngân Hà thôi, có thể có nhưng không được dùng, bởi dùng là xong hết”.
Diệp Quân: “...”
Phạn Chiêu Đế nhìn vào vực sâu: “Đi đi. Nếu ngươi lấy được hai trái tim kia thì lập tức hấp thu ngay, khi đó sẽ mạnh lên nhiều. Nhưng ta nói trước, thế hệ trẻ từ các thế lực đi vào đó đều thuộc hàng đầu, ta chỉ có thể đảm bảo cho ngươi không bị ý lớn hiếp nhỏ, nhưng nếu không đánh lại người đồng lứa thì ta cũng chịu. Ta ngăn cản mấy lão già, bọn họ cũng đang kiềm chân ta”.
Cô ta đưa một tia sáng vàng vào giữa trán hắn: “Vị trí đây”.
Diệp Quân gật đầu rồi nhấc chân đi.
Bỗng Phạn Chiêu Đế gọi: “Diệp công tử”.
Hắn quay lại, thấy cô ta cười nói: “Nhớ giữ an toàn”.
Diệp Quân không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3308792/chuong-4829.html