Chương trước
Chương sau
Diệp Quân nói: “Vậy hai ta cược đi, nếu ta lấy ra được một thanh kiếm tốt hơn thanh kiếm của ngươi, ngươi phải đưa thanh kiếm này cho ta, hoặc là đưa ta ba mảnh vụn luật pháp Vô Thượng”.





Người đàn ông vạm vỡ quan sát Diệp Quân một chút: “Ở trên người ngươi sao?”



Diệp Quân gật đầu: “Đúng”.



Người đàn ông vạm vỡ nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Nếu thanh kiếm ngươi lấy ra không tốt bằng thanh kiếm của ta thì sao đây?”



Diệp Quân suy nghĩ một lúc rồi nói: “Vậy ta xin lỗi ngươi!”





“Không biết xấu hổ!”



Người đàn ông vạm vỡ đột nhiên nổi giận nói: “Sao mặt ngươi dày vậy hả?”



Diệp Quân: “...”



Người đàn ông vạm vỡ nói tiếp: “Nếu thanh kiếm ngươi lấy ra không tốt bằng của ta, ngươi phải ở lại chỗ này rèn sắt cho ta, rèn hết một ngàn năm”.







Diệp Quân cười nói: “Được”.



Người đàn ông vạm vỡ khịt mũi một tiếng, sau đó nói: “Lấy ra đi”.



Diệp Quân gật đầu, sau đó hắn lấy kiếm Thanh Huyên ra đưa cho người đàn ông vạm vỡ, trong khoảnh khắc người đàn ông vạm vỡ nắm lấy kiếm Thanh Huyên, vẻ mặt gã chợt cứng đờ.



Rất nhanh, vẻ mặt gã dần dần trở nên nghiêm túc, gã cẩn thận quan sát kiếm Thanh Huyên đang cầm trong tay, càng nhìn vẻ mặt càng nghiêm túc hơn.



Diệp Quân hỏi: “Sao rồi?”



Người đàn ông vạm vỡ nhìn về phía Diệp Quân: “Ai đã chế tạo ra thanh kiếm này vậy?”



Diệp Quân nói: “Ta”.



Người đàn ông vạm vỡ nhìn chằm chằm vào Diệp Quân: “Tuổi tác ngươi còn quá nhỏ, sao có thể làm được nó chứ?”



Diệp Quân cười, sau đó nói: “Cô cô ta”.



Người đàn ông vạm vỡ gằn giọng nói: “Ta có thể gặp cô cô ngươi không?”



Diệp Quân lắc đầu.



Người đàn ông vạm vỡ nghiêm túc nói: “Ta cho ngươi tiền”.



Diệp Quân do dự một chút rồi nói: “Ngươi cho bao nhiêu?”



Người đàn ông vạm vỡ nhìn Diệp Quân: “Ngươi muốn bao nhiêu?”



Diệp Quân cười nói: “Tiền bối, thành thật mà nói, cô cô của ta không có hứng thú với người bình thường, nhưng mà, ngươi cho ta tiền, ta có thể trả lời rất nhiều câu hỏi cho ngươi, cho nên, ngươi gặp ta cũng chẳng có gì khác với gặp cô cô ta cả”.



Tiểu Tháp: “...”



Người đàn ông vạm vỡ gằn giọng nói: “Oắt con, dù sao ta cũng đã sống được rất nhiều năm rồi, ngươi có thể tôn trọng trí thông minh của ta một chút được không hả?”



Diệp Quân: “...”



Người đàn ông vạm vỡ nhìn kiếm Thanh Huyên đang cầm trong tay bằng ánh mắt phức tạp: “Thanh kiếm này của ngươi thật sự tốt hơn thanh phù kiếm của ta rất rất nhiều, thanh kiếm này hàm chứa một thứ gì đó, ngay cả ta cũng chưa từng thấy, thật sự rất siêu...



Vừa nói gã vừa nhìn về phía Diệp Quân, nghiêm túc nói: “Nếu ngươi có thể dẫn ta đến gặp cô cô ngươi, ta có thể cho ngươi năm mảnh vụn luật pháp Vô Thượng”.



Diệp Quân lắc đầu.



Hắn biết, chắc chắn là cô cô không không có hứng thú gặp người khác.





























Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.