Một lát sau, Diệp Quân chậm rãi mở mắt ra, lúc này hắn đang ở trong một vùng tinh không.
Diệp Quân nhíu mày lại, bởi vì hắn phát hiện bốn phía là một màu đen kịt, không hề có lấy ánh sáng từ ngôi sao nào cả.
Diệp Quân ngẩng đầu nhìn về phía xa, với thực lực hiện tại của hắn thì đã có thể thấy rõ được trăm vạn tinh vực xung quanh, nhưng hắn lại không nhìn thấy gì cả, hoàn toàn là một màu đen kịt.
Diệp Quân hơi nghi hoặc: "Sao vậy được? Lẽ nào đây là một tinh vực bỏ hoang?"
Dứt lời, hắn lại nhìn lướt sang bốn phía, chẳng mấy chốc đã phát hiện khu vực này vậy mà lại có hai luồng ý chí còn sót lại, đó là hai luồng ý chí vô cùng mạnh mẽ, đang ở trạng thái vô chủ.
Diệp Quân hơi kinh ngạc, hắn không nghĩ nhiều mà đã ngự kiếm bay lên, biến mất tại chỗ.
Sau một canh giờ, sắc mặt Diệp Quân trầm xuống, bởi vì hắn đã ngự kiếm bay đi suốt một canh giờ nhưng vẫn chưa thoát khỏi tinh vực này.
Thật kì lạ!
Lúc này, Tiểu Tháp đột nhiên nói: "Nơi này có chút không đơn giản".
Diệp Quân gật đầu, hắn lại lần nữa ngự kiếm bay lên, mà chưa bay được bao lâu, hắn đột nhiên nhíu mày lại, bởi có một luồng thần thức đang khóa lấy hắn. Hắn quay đầu nhìn thì phát hiện ở một nơi cách đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3308775/chuong-4812.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.