Chương trước
Chương sau


Ông lão áo bào vàng hơi khó hiểu: “Rõ ràng chỉ có hai thôi mà…”



Diệp Quân đột nhiên biến mất tại chỗ.



Kiếm phóng ra, mắt mấy đại lão ẩn trong bóng tối đều sáng lên.



Sắc mặt ông lão áo vàng thay đổi, ông ta đang định ra tay thì lúc này một luồng kiếm quang lướt qua trước trán ông ta.



Phập!





Một dòng máu bắn ra từ phía sau gáy của ông lão áo bào vàng.



Diệp Quân đứng sau lưng ông ta mấy trượng, hắn từ từ cất kiếm Trật Tự đi rồi nói: “Thêm ông nữa chẳng phải là ba người sao?”



Mặt ông lão áo bào vàng đầy vẻ không thể tin, ông ta không ngờ mình lại bị một kiếm tu nền văn minh cấp thấp giết trong một giây!



Không phải nói vua của vũ trụ Quan Huyên này chỉ là một con kiến sao?







Khi Diệp Quân chém ông lão áo bào vàng, đám cường giả áo giáp vàng đều kinh hãi, bọn họ không ra tay mà quay người bỏ chạy về phía đại đạo Quang Âm, đúng lúc này một luồng kiếm quang phóng ra, mười cường giả áo giáp vàng đã bị giết ngay tại chỗ.



Kiếm ý của hắn hiện giờ đã có chín phần năng lực của kiếm Thanh Huyên, dù là tốc độ hay sức mạnh đều vượt xa trước đây.



Sau khi giết hết toàn bộ kẻ địch, Diệp Quân chậm rãi ngẩng đầu nhìn đại đạo Quang Âm màu vàng, hắn giơ tay phất ra một thanh kiếm, kiếm quang bay vào đại đạo Quang Âm màu vàng, sau vài giây, có tiếng bước chân vang lên từ nơi sâu trong đại đạo ấy, trong phút chốc, kiếm quang của Diệp Quân đã bay ra ngoài.



Diệp Quân xòe lòng bàn tay, kiếm quang ấy rơi vào tay hắn.



Diệp Quân nhìn đại đạo Quang Âm màu vàng, không lâu sau, một người đàn ông mặc chiến giáp vàng, tay cầm rìu khổng lộ từ từ bước ra. Người đàn ông thân hình cao lớn gấp mấy lần người bình thường, chiến giáp màu vàng trên người gã ta trông rất dày, mỗi bước gã đi đều vô cùng nặng nề, sức mạnh cũng vô cùng đáng sợ, khi đặt chân xuống, tinh không xung quanh rung chuyển dữ dội.



Diệp Quân nhìn người đàn ông, lúc này gã ta cũng đang nhìn hắn. Người đàn ông đeo mặt nạ màu vàng, đôi mắt gã là hai ngọn lửa màu vàng rực cháy.



Đâu đó trong bóng tối, Vô Biên Chủ nhìn người đàn ông trước mặt, nghi hoặc hỏi: “Người gì thế này?”



Chủ nhân bút Đại Đạo bình tĩnh đáp: “Cách ăn mặc này thường đều là quái tinh anh, là boss thực sự, thông thường đều giống như ta, nhìn thì bình dị dễ gần, giống như tên du thủ du thực”.



Vô Biên Chủ: “…”



Sau khi người đàn ông mặc áo giáp vàng đi ra, gã ta chợt giơ cao cây rìu khổng lồ trong tay lên.



Ầm!



Chiếc rìu khổng lồ màu vàng đốt cháy ngọn lửa màu vàng, trong tích tắc, gã nhảy vọt lên lao thẳng về phía Diệp Quân!



Gã ta không bổ rìu mà là huých người.



Cú huých này khiến cả tinh hà như một hòn đá, rơi vào chính giữa mảnh thủy tinh, toàn bộ tinh hải đều nổ tung.



Khoảnh khắc người đàn ông áo giáp vàng lao tới, Diệp Quân cảm nhận được một luồng khí thế cực mạnh, luồng khí thế này như thiên quân vạn mã lao về phía hắn, chèn ép khiến hắn có phần không thở nổi.

Nếu là trước kia, cho dù có kiếm Thanh Huyên, hắn cũng không phải đối thủ của người trước mắt, dù chỉ một luồng khí thế của gã ta thôi, hắn cũng không đỡ nổi.



Nhưng lúc này, hắn lựa chọn đối đầu trực diện!



Diệp Quân giẫm chân phải xuống đất.



Ầm!



Cơ thể Diệp Quân biến thành một luồng kiếm quang rồi lao ra.



Trong tích tắc, vô số kiếm ý Trật Tự bao trùm toàn bộ vũ trụ tinh hà.






























Đùng!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.