Tiên Bảo Các không hợp tác đồng nghĩa họ chỉ có thể ngự kiếm đi tới tổng viện của thư viện Quan Huyên, dù xa nhưng cũng đành chịu.
Mà vào lúc sắp rời khỏi Thanh Châu, Diệp Quân đột nhiên dừng lại.
Việt Kỳ nhìn về phía Diệp Quân: “Sao vậy?”
Diệp Quân chợt nói: “Việt tông chủ, vì sao đến bây giờ bọn họ vẫn không có động tĩnh gì cả?”
Việt Kỳ thoáng cau mày.
Diệp Quân nhìn bà ta: “Bọn họ cố tình đợi chúng ta rời khỏi Thanh Châu”.
Việt Kỳ nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Nơi này có một trăm người của Kiếm Tông, ta không tin bọn họ dám giết hết chúng ta”.
Diệp Quân cứ nhìn bà ta như thế, không nói một lời.
Sắc mặt Việt Kỳ dần trở nên nặng nề.
Ngu Ngưng ở bên cạnh Việt Kỳ trầm giọng nói: “Tiêu diệt hơn một trăm kiếm tu, bọn họ thật sự dám điên cuồng như thế ư?”
Diệp Quân xoay người nhìn về phía sâu trong tinh không, nơi đó vô cùng yên tĩnh, không có gì dị thường cả.
Việt Kỳ chợt nói: “Dù thế nào thì chúng ta cũng sẽ dốc hết khả năng hộ tống ngươi tới tổng viện”.
Diệp Quân quay đầu nhìn về phía Việt Kỳ, Việt Kỳ cũng nhìn chằm chằm hắn: “Không chỉ vì chính nghĩa mà còn vì ngươi là người của Kiếm Tông chúng ta, nếu đã như thế thì ta phải có trách nhiệm với ngươi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3308716/chuong-4753.html