Dương Dĩ An cũng hơi lo lắng, cô bé biết Diệp Quân rất mạnh, nhưng cô bé vẫn lo…
Trên võ đài, uy lực của các cường giả Tuế Nguyệt Đại Đế ngày càng mạnh, không đến mười lăm phút đã có hơn một nửa bị đưa đi.
Diệp Quân liên tục đánh giá xung quanh, chẳng mấy chốc ánh mắt hắn nhìn đến một người đàn ông vóc người vạm vỡ.
Người này chính là Hám Vân Sơn của Vân Châu.
Hám Vân Sơn đứng đó, hai tay khoanh trước ngực như một ngọn núi, sừng sững bất động, dường như uy lực của Đại Đế không có tác dụng gì với y.
Như cảm nhận được gì, Hám Vân Sơn bỗng quay đầu, ánh mắt như núi trấn áp Diệp Quân, khí thế ngút trời.
Diệp Quân hơi sửng sốt, sau đó mỉm cười.
Hám Vân Sơn cau mày.
Y nhìn Diệp Quân, sau đó thu lại ánh mắt, thầm nói: “Sư phụ, người có thấy người này không đơn giản không?”
Giọng nói bí ẩn đó: “Ừ”.
Hám Vân Sơn nói: “Nhưng cảnh giới của hắn rất thấp”.
Giọng nói bí ẩn đó: “Cảnh giới chỉ là một cách so lường thực lực, nó không nói lên toàn bộ thực lực của một người, hiểu không?”
Hám Vân Sơn gật đầu: “Con hiểu”.
Giọng nói bí ẩn nói: “Ta đã quan sát thiếu niên đó từ nãy đến giờ, uy lực Tuế Nguyệt Đại Đế không có tác dụng với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3308696/chuong-4733.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.