Dương Dĩ An hỏi: “Nếu đi học rồi đọc thật nhiều sách thì sẽ gặp được Viện trưởng sao?"
Diệp Quân mỉm cười: “Chỉ cần muội thi đậu vào thư viện là được”.
Dương Dĩ An quay sang: “Thật sao?"
Diệp Quân gật đầu: “Thật”.
Dương Dĩ An lại cúi gằm mặt.
Diệp Quân: “Không tin à?"
Dương Dĩ An: “Ta nghe nói ngay cả các đại nhân ở Tổng viện cũng rất hiếm khi gặp Viện trưởng, mà ta... chỉ là một đứa ăn xin, làm sao Viện trưởng chịu gặp...”
Diệp Quân mỉm cười: “Thật ra ta có bí mật này không nói cho ai biết, nếu ta kể thì muội chịu giữ nó giúp ta không?"
Dương Dĩ An gật đầu liên tục: “Được chứ”.
Diệp Quân làm bộ nghiêm túc: “Ta biết xem bói đó”.
Dương Dĩ An tròn mắt: “Xem bói sao?"
Diệp Quân cười: “Đúng. Ta thấy được sẽ có một ngày Viện trưởng sẽ đến gặp muội dưới con mắt của mọi người khác, đồng thời cũng hứa với muội một điều. Nhưng mà thiên cơ bất khả lộ, muội phải giữ kín giúp ta đấy nhé?"
Dương Dĩ An nhìn hắn một hồi rồi vui vẻ cười: “Ta tin huynh!"
Diệp Quân lại không biết có hai người đang âm thầm quan sát hắn.
Một là người từng tiếp đãi hắn, Kỳ Thương. Y vẫn đang chờ Diệp Quân xuất hiện, nào ngờ người này lại đi ra từ nơi khác chứ không phải từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3308646/chuong-4683.html