Chương trước
Chương sau


Quy Du Kỳ, người cầm đầu đám cường giả đã bị một kiếm này của cô ấy bức lùi gần nghìn trượng, nhưng ngay sau đó, hơn chục luồng sức mạnh khủng bố đã bao phủ Phục Võ trong nháy mắt.





Ầm ầm!





Kiếm quang vỡ nát, Phục Võ bị đẩy lùi cả vạn trượng.





Đám cường giả bên phía Cổ Hưu không tiếp tục tấn công cô ấy mà phóng thẳng lên cao, lao về phía vòng xoáy thời không Quang Âm nọ, đối với bọn họ, tiến vào thời không của nền văn minh vũ trụ kia để giải quyết Diệp Quân xong, nữ kiếm tu này bọn họ có thể tùy tay bóp chết, bởi dẫu sao, nữ kiếm tu của thời không vũ trụ kia nhất định không thể có thực lực hùng mạnh như nữ kiếm tu hiện ở nơi này.





Nhưng vào lúc này, một tiếng kiếm minh bỗng ngân vang giữa đất trời, ngay sau đó, Phục Võ lại xuất hiện trước mặt họ.







Thấy thế, Cổ Hưu tức thì trầm mặt, giây tiếp theo, ông ta chỉ huy đám cường giả lao về phía Phục Võ, từng luồng hơi thở đáng sợ trong không trung cuốn phăng mọi thứ cản đường, đất trời từng chút từng chút tan biến.





Cách đó không xa, Quy Du Kỳ bị một kiếm của Phục Võ ép lùi lại đang ngoảnh đầu nhìn sang tay phải mình, trên tay phải gã có một vết kiếm sâu, sắc mặt ông ta trở nên trầm trọng chưa từng thấy. Quy Du Kỳ ngẩng đầu nhìn về phía Phục Võ, đáy mắt lóe một tia sát ý, tuy cảnh giới của nữ kiếm tu này không bằng bản thể của ông ta nhưng tiềm lực thật quá kinh khủng, nếu cho người này thêm thời gian trưởng thành, chỉ sợ trong vũ trụ văn minh cấp sáu cũng khó kiếm được đối thủ.





Nghĩ tới đó, thân mình ông ta thoáng di động, lao thẳng về phía Phục Võ.









Xa xa, đối mặt với thế tiến công của nhóm cường giả bên Cổ Hưu, Phục Võ không lùi mà tiếp tục tiến tới, một luồng kiếm quang vạn trượng từ đất bằng vọt lên.





Nhưng chỉ tích tắc sau, kiếm quang vỡ nát, lần thứ hai cô ấy lại bị đánh bay.





Lần này, Phục Võ bị đẩy lui mấy vạn trượng, vừa dừng lại được thì khóe miệng đã trào máu tươi, cùng lúc đó, vô số luồng sức mạnh hùng hậu thẳng tiến về phía cô ấy.





Phục Võ siết chặt ý kiếm trong tay, toàn thân hóa thành một luồng kiếm quang, dũng mãnh nhào lên.





Rầm!





Kiếm quang lại một lần nữa nát vụn, Phục Võ lại bị đánh bay ra ngoài, lần này, vừa dừng chân được thì cả thân thể lẫn linh hồn cô ấy đồng thời bùng cháy, trong tích tắc, hơi thở ý chí kiếm đạo của cô ấy đã điên cuồng tăng vọt, nhưng cũng vào lúc này, lại có vô số luồng sức mạnh vô cùng cường hãn ập về phía cô ấy…





Phục Võ gầm lên một tiếng, mạnh mẽ chém xuống một kiếm.





Kiếm quang dũng mãnh như thác!





Quy Du Kỳ cùng đám cường giả phía ông ta đều bị một kiếm này đẩy lui, nhưng đồng thời, Phục Võ cũng bị chém bay ra sau.





Có điều, vừa rồi cả Cổ Hưu lẫn Quy Du Kỳ đều không có cơ hội ra tay, hai người quay sang nhìn nhau, sau đó đồng thời biến mất.





Xa xa, Phục Võ bị đánh bay ngược ra đã dừng lại được, thời không sau lưng cô ấy chợt nứt mở, một người đàn ông từ vết nứt vọt ra.





Đó là Cổ Hưu!





Nhưng là bản thể!





Bản thể của Cổ Hưu vừa xuất hiện liền vung một quyền đánh bay Phục Võ. Phục Võ còn chưa đặt chân xuống đất, thời không sau lưng lại một lần nữa nứt ra, giây tiếp theo, bản thể của Quy Du Kỳ cũng xách trường thương lao ra, đồng tử của Phục Võ co rút lại, vội xoay người, chém ra một kiếm. Ý kiếm của Phục Võ vừa tiếp xúc với trường thương của Quy Du Kỳ đã kịch liệt quấn chặt lấy, ngay lúc này, một bóng người đã vọt tới sau lưng cô ấy…





Rầm!





Một hơi thở hùng hồn đến đáng sợ tấn công thẳng tới lưng Phục Võ. Quy Du Kỳ dồn sức xoay mạnh, trường thương chấn vỡ ý kiếm của Phục Võ, xuyên qua bụng cô ấy, ghim chặt cô ấy lại.





Thân thể và linh hồn Phục Võ nhanh chóng tan biến.





Nhưng giây lát sau, cả Quy Du Kỳ và Cổ Hưu đều biến sắc, bởi vì trong cơ thể Phục Võ đang có một hơi thở mang tính hủy diệt bộc phát ra ngoài, hai người vội vã lùi lại cực nhanh.





Những vị cường giả của các nền văn minh cũng biến sắc, dồn hết tốc lực lùi lại.











Tự phát nổ!











Phục Võ này muốn chọn cách tự phát nổ!











Một người mạnh như vậy chọn tự phát nổ, ngay cả bản thể của Quy Du Kỳ và Cổ Hưu cũng không dám coi thường sức công phá đó.











Phục Võ chậm rãi ngẩng đầu, ngoái nhìn một lần cuối về phía vòng xoáy thời không Quang Âm, khẽ nói: “Tự bảo trọng nhé…”








Trong lúc chờ đợi, bạn có thể đọc truyện khác hoặc Tham gia Facebook Group: Đọc truyện miễn phí mãi mãi để trò chuyện vui vẻ nha !.Tiếp tục ủng hộ truyentop.net.vn ra thêm nhiều truyện mới phục vụ các bạn nha !

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.