Diệp Quân cười hỏi: “Cô để ý vấn đề này sao?”
Người phụ nữ đáp: “Tò mò”.
Diệp Quân cười khẽ: “Ta thật sự không biết, nhưng ta có thể chắc chắn một điều là ta không muốn cô xảy ra chuyện”.
Người phụ nữ quay đầu nhìn hắn, cô ấy im lặng một lúc, sau đó nhìn về phía chân trời, im lặng liếm kẹo hồ lô.
Lúc này dưới sự trấn áp của kiếm Thanh Huyên, Diệp Quân đã đỡ hơn rất nhiều, nhưng sắc mặt hắn lại hơi nặng nề, vì hắn vấn luôn nghĩ tới lời nói của người đàn ông cao lớn kia.
Hắn không phải người của thế giới này?
Rốt cuộc tên đó có ý gì?
Tiếc là trong tình huống đó, hắn không thể để đối phương được sống.
Đau đầu!
Diệp Quân thầm cảm thán.
Dường như nghĩ đến điều gì, hắn thầm hỏi: “Tên kia, ngươi có đó không?”
Không ai trả lời.
Diệp Quân nhíu mày, hắn có thể cảm nhận được trong người mình có kẻ đặc biệt kia, nhưng kẻ đó vẫn luôn không trả lời.
Cái tên này chết rồi à?
Lúc này, người phụ nữ bên cạnh chợt cất lời: “Ta phải trở về rồi”.
Diệp Quân thôi suy nghĩ, hắn nhìn về phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3308583/chuong-4620.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.