Giờ phút này hắn mới thực sự hiểu, bất cứ lúc nào cũng không thể mềm lòng với kẻ thù, bởi vì sự mềm lòng của mình rất có thể sẽ khiến người xung quanh mình tổn thương.
Diệp Quân quay người trở lại trong sân, mà lúc này, ông lão kia đã không còn thở nữa.
Diệp Quân nhìn Kỳ Chủ, Kỳ Chủ mỉm cười khẽ: “Ta thấy ông ta muốn chạy nên giải quyết ông ta luôn”.
Diệp Quân đang định lên tiếng thì lúc này ngoài cửa chợt vang lên một tiếng gọi thất thanh, sợ hãi: “A Mẫu”.
Diệp Quân và Kỳ Chủ quay đầu lại nhìn, ngoài cửa có một bé trai mười ba mười bốn tuổi đang ôm thi thể người phụ nữ khóc lóc thảm thiết.
Diệp Quân thở dài trong lòng.
Bé trai đột nhiên ngẩng đầu nhìn Diệp Quân và Kỳ Chủ trong viện với ánh mắt tức giận, cậu cầu hòn đá bên cạnh lên định ném về phía Diệp Quân và Kỳ Chủ, đúng lúc này cách đó không xa bỗng có một giọng nói vang lên: “ A Vĩnh, không phải họ…”
Cậu bé tên A Vĩnh quay đầu lại, thấy một lão què đang từ từ tiến lại gần, ông ta đi đến trước mặt A Vĩnh, thấp giọng thở dài: “Là nhóm Lại Tam giết A Mẫu của cháu”.
Lại Tam!
A Vĩnh ngẩn ra, giây tiếp theo cậu bé chạy thẳng về phía thi thể trên mặt đất bên cạnh, sau đó cầm hòn đá lên ném mạnh, cho đến khi thi thể ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3308534/chuong-4571.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.