Sau khi Diệp Quân bế Kỳ Chủ vào thành, lập tức thu hút sự chú ý của rất nhiều người, người dân hai bên đường đều tò mò nhìn hai người, bởi vì bọn họ ăn mặc chỉnh tề, khác hẳn những người dân ở dây.
Diệp Quân bế Kỳ Chủ đi tới trước một sạp hàng, ở đó có một ông lão đang hút thuốc, mặt mày trông có vẻ thân thiện tốt bụng.
Thấy Diệp Quân bế Kỳ Chủ tới, ông lão lập tức cảnh giác, vội giấu túi tiền đi.
Diệp Quân: “…”
Diệp Quân nhìn ông lão, nở nụ cười hiền hòa: “Ông lão… ông có hiểu lời ta nói không?”
Ông lão lắc đầu: “Không hiểu”.
Mặt Diệp Quân lập tức đen lại.
Mẹ kiếp!
Đương nhiên phần nhiều vẫn là kinh ngạc, bởi vì hắn phát hiện ngôn ngữ ông ta nói không phải ngôn ngữ của nền văn minh Phệ Giả hay nền văn minh Quy Giả, thế mà hắn lại hiểu được.
Hơi lạ nha!
Diệp Quân gạt mọi suy nghĩ, mỉm cười hỏi: “Ông lão, đây là nơi nào?”
Ông lão nhìn hắn không nói gì, chỉ rít mạnh một hơi thuốc lá.
Thấy đối phương không trả lời, Diệp Quân cũng không hỏi thêm nữa, bế Kỳ Chủ đi tiếp.
Lúc này ông lão bỗng khàn giọng bảo: “Ngươi thật không biết ý, hỏi người khác thì phải cho người ta cái gì đó trước chứ?”
Nói xong ông ta nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3308532/chuong-4569.html