Nạp Lan Ca chậm rãi đứng dậy bảo: “Các vị thúc thúc bá bá, tộc Nạp Lan ta cần thiên tài và yêu nghiệt thực thụ chứ không phải những kẻ bất tài vô dụng. Hơn nữa các vị thúc thúc bá bá phải hiểu rõ thế nào là đại cục, phải hiểu rốt cuộc Tiểu Quân muốn làm gì. Tộc Nạp Lan muốn trường tồn, muốn được thực sự trọng dụng thì phải theo sát bước chân Tiểu Quân, làm việc cho huynh ấy, chứ không phải ngày ngày chỉ nghĩ đến những lợi ích nhỏ, mọi người hiểu không?”
Câu nói cuối cùng đột nhiên cô nhấn mạnh hơn khiến các trưởng lão đang có mặt đều rùng mình.
Nạp Lan Ca chậm rãi đứng dậy, đi ra ngoài, khi đi tới cửa, đột nhiên cô dừng lại bảo: “Các vị thúc thúc bá bá, tộc Nạp Lan ta không nên có tầm nhìn hạn hẹp như vậy”.
Nói xong cô rời khỏi đại điện.
Các trưởng lão trong điện đều im lặng.
Lúc này, Nạp Lan Danh bỗng khẽ thở dài: “Tiểu Ca thất vọng về chúng ta rồi”.
Vẻ mặt các trưởng lão tộc Nạp Lan đều ảm đạm, buồn bã.
Nạp Lan Danh nói tiếp: “Đặc quyền, ai mà không muốn chứ? Mọi người đều muốn có, nhưng có lẽ mọi người đều nhìn ra được lần này Tiểu Quân rất tức giận, Thạch thống lĩnh và Nạp Lan Cổ kia đúng là điên rồ, không ép buộc được thì đòi giết người diệt khẩu…”
Nói đến đây, ông đập mạnh tay phải xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3308500/chuong-4537.html