Diệp Quân gật đầu, hắn vỗ vai Phương Ngự: “Ta hiểu”.
Nói xong, hắn xoay người rời đi.
Hắn chỉ vừa xoay người đã biến mất khỏi vị trí ban đầu.
Thấy cảnh này, Phương Ngự lập tức tỏ vẻ ngạc nhiên, đây là công pháp gì vậy?
Lúc này, Thạch thống lĩnh kia dẫn một vài Chấp Pháp Vệ lao ra ngoài, khi phát hiện đã không thấy Diệp Quân đâu, ông ta sững sờ, sau đó, ông ta nhìn Phương Ngự ở cách đó không xa: “Dương Quân kia đâu?”
Phương Ngự lắc đầu: “Không biết”.
Đương nhiên hắn ta biết Diệp Quân đã đi tới điện Chấp Pháp để khiếu nại, nhưng hắn ta không muốn bán đứng Diệp Quân.
Thạch thống lĩnh híp mắt lại: “Bắt lấy hắn ta”.
Vừa nói xong, mấy Quan Huyên Vệ xông về phía Phương Ngự.
Phương Ngự kinh ngạc: “Các người làm gì đấy, ta cũng đâu có làm trái quy tắc, các người...”
Nhưng cuối cùng hắn ta cũng không phản kháng.
Đây là Quan Huyên Vệ đấy!
Nếu phản kháng, đối phương đổ bừa một cái tội, lúc đó không chỉ hắn ta mà cả Phương tộc của hắn ta cũng sẽ gặp phải họa diệt tộc.
Sau khi bắt Phương Ngự, sắc mặt Thạch thống lĩnh rất u ám: “Chắc là hắn ta đến điện Chấp Pháp để khiếu nại rồi... Đi thôi”.
Dứt lời, ông ta dẫn một vài cao thủ xoay người rời đi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3308494/chuong-4531.html