Thanh niên quan sát hắn một hồi: “Hèn gì thấy ngươi lạ mặt”.
Diệp Quân cười, lại hỏi: “Huynh đài nói ta nghe xem vì sao không thể trở thành Quan Huyên Vệ?"
Thanh niên: “Bọn họ lựa trăm người mới được một, không chỉ cần thiên phú mà còn cần có người”.
Diệp Quân nhíu mày: “Có người?"
Thanh niên gật đầu: “Ừ, vì phúc lợi của họ rất tốt, mỗi năm có không biết bao nhiêu người muốn gia nhập. Thế gia tông môn gì cũng tranh giành nhau, nên người thường mà muốn gia nhập, cho dù là yêu nghiệt thiên tài mà không có ai nâng đỡ cho thì cũng đừng hòng có chỗ. Tóm lại, ba mươi vị trí mỗi năm đều được quyết định từ trong nội bộ rồi”.
Nghe vậy, Diệp Quân lập tức nhíu mày: “Nội bộ định trước ư?”
Người đàn ông gật đầu, cười bảo: “Đúng thế, không chỉ Quan Huyên Vệ, Chấp Pháp Vệ, Cấm Vệ Quân, thậm chí một số vị trí học viên cũng đều đã được nội bộ định trước…”
Nói rồi người đàn ông lắc đầu thở dài: “Thế gia quá nhiều, tông môn quá nhiều, cá nhân tán tu không thể tranh lại với họ được, thế đạo sau này kẻ mạnh càng mạnh, kẻ yếu sẽ càng yếu…”
Diệp Quân trầm giọng bảo: “Không có ai kiện à?”
Người đàn ông nhìn Diệp Quân với vẻ mặt kỳ lạ.
Diệp Quân hơi khó hiểu: “Sao thế?”
Người đàn ông vỗ vai Diệp Quân, lắc đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3308484/chuong-4521.html