Diệp Quân: “...”
Tịnh Sơ tỏ ra do dự.
Bà ta đương nhiên muốn, nhưng lại không an tâm cho văn minh Thiên Hành và cả...
Văn minh Phệ Giả nhất định sẽ tìm đến gây sự.
Diệp Quân thấy Tịnh Sơ nhìn mình thì cảm thấy ấm áp trong lòng, cười nói: “Đây không chỉ là cơ hội cho tiền bối mà còn cho cả văn minh Thiên Hành nữa”.
Tịnh Sơ không nói gì.
Diệp Quân: “Thiên Hành Chủ Chiêm Thanh, Tịnh An và Nhất Niệm sẽ quản lý được văn minh Thiên Hành mà”.
Tịnh Sơ: “Nhưng văn minh Phệ Giả...”
Diệp Quân: “Tiền bối mạnh hơn rồi có thể quay lại giúp ta đấy chứ”.
Tịnh Sơ gật đầu: “Được”.
Bà ta bước tới, lấy một đồ vật lớn bằng nắm tay đưa cho một Diệp Quân đang khó hiểu: “Đây là hạt quả nguyên chất, ngươi có thể nhờ cây thần dùng nó biến ngươi thành trái cây”.
Diệp Quân: “...”
Kiếm tu cười lên tiếng: “Đi thôi”.
Rồi vung tay, biến mất cùng Tịnh Sơ.
Để lại Diệp Quân nhìn hột quả trong tay mà cạn lời.
Tịnh Sơ lại muốn biến hắn thành trái cây rồi!
Nhưng hắn không muốn!
Nhớ tới mình lại quên hỏi về người áo trắng trong mắt Nhất Niệm, hắn lại thấy tiếc.
Đại bá chắc chắn có thể thấy rõ.
Diệp Quân thở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3308479/chuong-4516.html