Diệp thiếu!
Giọng nói này rất quen, Diệp Quân ngẩng đầu nhìn vào vòng xoáy màu đen kia thì thấy một hư ảnh dần dần ngưng tụ lại, chính là Phạn Diêm La Thiên Tử.
Nhìn thấy Diệp Quân, Phạn Diêm La Thiên Tử nở nụ cười ôn hòa: “Diệp công tử”.
Diệp Quân chắp tay: “Tiền bối, chúng ta lại gặp nhau rồi”.
Phạn Diêm La Thiên Tử cười hỏi: “Không biết Diệp công tử có mệnh lệnh gì?”
Diệp Quân nói: “Tiền bối có thể trả mấy linh hồn của nền văn minh Thiên Hành lúc trước lại cho chúng ta được không…”
Phạn Diêm La Thiên Tử nghe vậy thì hơi do dự, sau đó khẽ cười: “Chuyện này làm trái quy tắc của nền văn minh chúng ta. Theo lý mà nói thì phải làm đơn gửi đi trước rồi làm việc theo trình tự… Nhưng Diệp công tử đã lên tiếng thì đương nhiên là chuyện nhỏ, chuyện nhỏ”.
Nói rồi ông ta nhìn quyển sách cổ dày cộp trong tay, quyển sách tự mở ra, ông ta cầm bút lướt nhẹ, lập tức, rất nhiều đốm sáng sau lưng ông ta bay ra khỏi vòng xoáy, chạy vào cây sinh mệnh Thiên Hành.
Một lúc sau, Phạn Diêm La Thiên Tử cất sách cổ đi, nhìn Diệp Quân cười bảo: “Được rồi”.
Diệp Quân ôm quyền: “Đa tạ”.
Phạn Diêm La Thiên Tử cười: “Người một nhà mà, Diệp công tử khách sáo rồi”.
Diệp Quân nghiêm túc nói: “Ta sẽ khắc ghi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3308442/chuong-4479.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.