Nước mắt Phục Võ không ngừng tuôn rơi, một lúc lâu sau bà ta mới chậm rãi lắc đầu, ánh mắt dần trở nên lạnh nhạt: “Nhưng chàng ấy phạm phải lỗi lầm gì? Chàng ấy chẳng sai gì cả! Thế nhưng nền văn minh Thiên Hành lại đối xử với chàng ấy như thế…”
Nói rồi bà ta nhìn Dung Khâu cầu xin: “Mọi người tránh ra đi, coi như đại tỷ cầu xin mọi người, có được không?”
Dung Khâu lắc đầu.
Bốn vị cựu quan chấp hành đứng thẳng tắp trước tổ thạch luân hồi như mũi lao. Họ như huynh đệ tỷ muội ruột thịt của Phục Võ, cho dù năm xưa Phục Võ phạm pháp, họ cũng không chút do dự đứng về phía bà ta, cùng bà ta chống lại cả nền văn minh Thiên Hành!
Nhưng họ chưa bao giờ nghĩ đến việc hủy diệt nền văn minh Thiên Hành!
Hơn nữa đời trước phạm sai lầm, sao có thể để người dân đời này gánh chịu?
Người dân đời này không sai!
Thấy bốn quan chấp hành đứng đó không lùi lại, Phục Võ đau khổ cúi xuống, cầu xin: “Mọi người đừng ép ta!”
Từng luồng khí thế đáng sợ không ngừng tuôn ra từ cơ thể bà ta, nhưng không hề tới gần bốn vị quan chấp hành.
Dung Khâu cũng chảy nước mắt, ông ta nhìn con dân nền văn minh Thiên Hành xung quanh, giờ phút này, ai nấy đều tái mặt, trong mắt đầy vẻ tuyệt vọng…
Dung Khâu theo Phục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3308406/chuong-4443.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.