Nghe Tịnh Sơ nói vậy, Phục Võ gật đầu, sau đó quay người đi về phía Tịnh Sơ: “Vậy thì đánh chết ngươi trước”.
Nói rồi bà ta xòe tay, một thanh kiếm xuất hiện trong tay, giây tiếp theo, người bà ta đột nhiên run lên rồi biến mất tại chỗ.
Xa xa, Tịnh Sơ không né không tránh, để cho Phục Võ đâm kiếm vào bụng mình, mà gần như đồng thời, bà ta đưa hai tay ra ôm lấy Phục Võ, trong tích tắc, cơ thể và linh hồn bà ta bốc cháy, không chỉ vậy, giữa chân mày bà ta còn bay ra một ngọn lửa đỏ tím, ngọn lửa ấy bao trùm lấy hai người…
Đồng quy vu tận?
Thấy cảnh này, tất cả mọi người đều chết lặng.
Dưới ngọn lửa, sự sống của Tịnh Sơ và Phục Võ đang dần biến mất với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy!
Tay phải Phục Võ cầm kiếm rồi xoay tròn, kiếm không ngừng đâm sâu vào cơ thể Tịnh Sơ, nhưng Tịnh Sơ vẫn ôm chặt bà ta, thề chết cùng với bà ta, ngọn lửa vẫn đang bốc cháy hừng hực.
Hai người phụ nữ đang biến mất với tốc độ cực nhanh.
Đúng lúc này có một luồng sáng màu vàng từ trên trời phóng xuống, đánh vào ngọn lửa.
Bùm!
Ngọn lửa dập tắt, hai người phụ nữ bị buộc phải tách ra.
Mọi người đồng loạt ngẩng đầu, chỉ thấy trên trời đột nhiên xuất hiện một khoảng sáng màu vàng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3308404/chuong-4441.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.