Nhưng trận chiến trước mắt thì hắn có thể hiểu được đôi chút.
Cảm nhận hiện giờ của hắn là: Thuần khiết!
Sức mạnh của hai người phụ nữ này quá thuần khiết, không hề làm màu chút nào, cũng không sử dụng bất kỳ kiếm kỹ võ kỹ nào.
Nhìn lại bản thân, mẹ kiếp, đúng là màu mè.
Đương nhiên hắn cũng không hoàn toàn phủ định bản thân hoàn toàn, hắn biết rõ dù là Nhất Giới Tuế Nguyệt hay phương pháp điều khiển thời không đều không có gì sai, sai ở chỗ hắn không làm được cực hạn nhất và thuần túy nhất, hơn nữa giờ phút này sau khi xem hai người phụ nữ đại chiến, hắn đã có một ý tưởng.
Tại sao mình không khiến mọi thứ trở nên đơn giản?
Hợp nhất tất cả năng lực đặc biệt vào một kiếm?
Một kiếm tối thượng! Chắc chắn có thể!
Ánh mắt Diệp Quân dần dần từ rực lửa chuyển sang kiên định, hắn muốn đi trên con đường kiếm đạo của riêng mình.
Diệp Quân đột nhiên nói: “Tháp gia, ta có mục tiêu mới rồi”, Tháp gia hỏi: “Mục tiêu gì?”
Diệp Quân nghiêm túc đáp: “Dưới nền văn minh cấp sáu, ta là người mạnh nhất”.
Tiểu Tháp im lặng.
Diệp Quân nói: “Tháp gia không tin?”
Tiểu Tháp nói: “Ta đi theo ba đời nhà ngươi, về cơ bản ta đã biết rõ hết mọi chiêu trò. Tin ta đi, ngươi còn chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3308402/chuong-4439.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.