Giọng bà rền vang như sấm, vang vọng khắp Thiên Hành Thần Cảnh.
Diệp Quân há hốc mồm nhìn Nhất Niệm, thấy cô nghệch mặt ra, rõ ràng cũng chỉ vừa biết được bí mật này.
Trước kia Nhất Niệm cho rằng văn minh Thiên Hành khinh thường người ngoại tộc nên mới cấm kết hôn, nào ngờ lại có một nguyên nhân khác.
Vô số người văn minh Thiên Hành đều rơi vào khiếp sợ.
Thì ra lý do thật sự đằng sau lệnh cấm kết hôn với đàn ông ngoại tộc lại là thế này!
Phụ nữ văn minh Thiên Hành cưới người ngoài sẽ mất đi ấn ký, một khi có người dẫn đầu vi phạm, văn minh Thiên Hành sẽ chết dần chết mòn.
Tư Oánh trừng mắt nhìn Phục Võ: “Năm đó có nhiều người nói rằng ta ghen tị với ngươi, không chịu nhường ngươi. Thật là nực cười, Tư Oánh ta mà thèm đặt cái chức Thiên Hành Chủ vào mắt sao? Bây giờ ta mới hiểu ra vì sao ngươi năm xưa kinh tài tuyệt diễm, có một không hai nhưng sư phụ lại không chọn làm Thiên Hành Chủ. Bởi vì ngươi từ đầu đến cuối chỉ biết thích gì làm nấy, muốn yêu là yêu, căn bản không quan tâm đến văn minh này...”
Bà ta nhìn khắp nơi với vẻ đau buồn: “Đáng lẽ ta nên liều mạng với ngươi...”
Phục Võ lắc đầu: “Ngươi nói ta thích gì làm nấy, muốn yêu là yêu, quả không sai. Nhưng năm ấy ta và hắn yêu nhau đã làm hại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3308393/chuong-4430.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.