Chương trước
Chương sau


Nhất Niệm vẫn đang chăm chú nghiên cứu thời không đặc thù, trong thời gian Diệp Quân tu luyện, ngày ngày cô ta đều nghiên cứu mảnh thời không đặc thù này.



Thực ra, thực lực của cô ta đã tăng lên cực nhanh, hiện giờ, tính trong cả nền văn minh Thiên Hành này, Nhất Niệm cũng đã thuộc hàng những nhân vật mạnh nhất.



Đơn giản hóa!



Nhất Niệm liên tục chuyển hoán mảnh thời không phức tạp này, sau đó đơn giản hóa nó, chính cô ta cũng không ngờ, thời không đặc thù này lại mở ra cho cô ta một con đường tu luyện hoàn toàn mới.



Không chỉ nghiên cứu thời không đặc thù này, kiếm Thanh Huyền cũng được Nhất Niệm quan tâm nghiên cứu, khi đang nghiên cứu thời không đặc thù, cô ta thường phải mượn đến kiếm Thanh Huyền, bởi vậy, cô ta cũng bắt đầu tìm hiểu nó.





Đúng lúc này, Nhất Niệm chợt quay đầu nhìn lại như thể vừa cảm thụ được điều gì, nơi tầm mắt nhìn, Diệp Quân đang ngồi xếp bằng đột nhiên phát ra một hơi thở rất khủng bố, hơi thở này tràn ra, cuốn bay mọi thứ trên đường đi.



Thấy thế, Nhất Niệm chợt mỉm cười.



Chuẩn bị đột phá rồi.



Trong này, Diệp Quân sắp đột phá, Ngao Thiên Thiên cũng chuẩn bị tới thời điểm đột phá.







Trong đám mây, Ngao Thiên Thiên đã khôi phục bản thể, khoanh người trong mây, thực chất lúc này cũng đang tu luyện Thiên Hành Thần Thể, thậm chí có thể nói cô ấy còn thích hợp tu luyện Thiên Hành Thần Thể hơn cả Diệp Quân.



Trong cơ thể cô ấy đang bốc phát ra những luồng hơi thở còn mạnh hơn Diệp Quân mấy lần.



Ngoài ra, hơi thở cảnh giới của cô ấy cũng đang dần trở nên mạnh hơn.







Nền văn minh Thiên Hành.



Trong học cung Thiên Vân, Thượng Thần Thiên Vân đang ngồi trên ghế chủ tọa, bên dưới là hơn trăm học viên.



Tịnh An đang ngồi cách bà ta không xa.



Hiện tại cô ta không chỉ là điện chủ Ám Điện mà còn là học viên đứng đầu của học cung Thiên Vân.



Thượng Thần Thiên Vân đang nghiêm túc giảng bài, bên dưới, các học viên chăm chú lắng nghe, Tịnh An hí hoáy ghi chép.



Đúng lúc này, Thượng Thần Thiên Vân đột nhiên ngừng bặt.



Các học viên ngẩng đầu nhìn lên, Thượng Thần Thiên Vân nhìn ra ngoài đại điện, nhẹ nhàng nói: “Tới rồi.”



Tịnh An thoáng xao động, chậm rãi đặt bút xuống.







Tại lối vào thần cảnh Thiên Hành, một bóng người đang chậm rãi đi tới.



Đó là quan chấp hành đứng đầu Phục Võ.



Trên mặt bà ta vẫn đeo tấm khăn che, nhưng tấm khăn đã biến thành màu đỏ máu.



Lúc này, một ông lão đột nhiên xuất hiện trước mặt Phục Võ, chỉ cách một khoảng không xa, sắc mặt phòng bị: “Quan chấp hành đứng đầu Phục Võ…”



Ông ta còn chưa nói hết câu, con ngươi đã co rút lại, ngay sau đó, đầu ông ta bắn lên cao, máu tươi phụt ra như suối…

“Trận pháp Thiên Hành!”



Ông lão kia vừa bị giết chết, một giọng nói từ trong nền văn minh Thiên Hành đã vang vọng ra, ngay sau đó, thời không trên đỉnh đầu quan chấp hành đứng đầu Phục Võ đột nhiên nứt toạc, một hỏa trận hiện lên, ánh sáng từ trận pháp lửa do vô vàn ngọn lửa Thiên Hành cấu thành, ngay chính giữa là một ngọn lửa Thiên Hành màu vàng.



Trận pháp lửa vừa xuất hiện, toàn bộ đất trời như thể tuyết gặp ánh dương tháng sáu, từ từ hòa tan.






























Thiên Hành Thần Trận, ấy vậy mà lại không chịu được một đòn?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.