Chương trước
Chương sau


Nói đến đây, đôi mắt của bà ta lóe lên vẻ phức tạp, nếu không có Nhất Niệm và Tịnh An thì chắc chắn lần này nền văn minh Thiên Hành sẽ không còn nữa.



Bà ta biết, thực ra ngày hôm đó người thanh niên này dẫn cô cô của mình đến nền văn minh Thiên Hành là vì muốn tiêu diệt nền văn minh Thiên Hành, cuối cùng hắn cũng không chọn làm điều đó vì hắn thật sự không muốn khiến Nhất Niệm đau lòng mà thôi, còn nếu không, nền văn minh Thiên Hành này đã không còn tồn tại rồi.



Nghe thấy Thượng Thần Thiên Vân nói vậy, thực ra Diệp Quân cũng hơi lo lắng, hắn lo cho vũ trụ Quan Huyên.



Một ngày nào đó trong tương lai, vũ trụ Quan Huyên sẽ càng mạnh hơn, liệu nó có thể trở nên cực kỳ bành trường như nền văn minh Thiên Hành ngày hôm nay hay không?





Nhất định là có!



Diệp Quân thầm thở dài, giờ hắn cũng không có cách nào, chỉ có thể đợi sau này tìm cách giải quyết.



Thượng Thần Thiên Vân cười nói: “Chúng ta đi tới chỗ thí luyện thôi”.



Diệp Quân thu hồi suy nghĩ, gật nhẹ đầu: “Được”.







Quả thật bây giờ hắn cần tìm một nơi để nâng cao thực lực của mình.



Một lúc sau, Thượng Thần Thiên Vân dẫn Diệp Quân, Nhất Niệm và Tịnh An đi đến một nơi trong tinh không.



Ở chính giữa, cách xa mấy ngàn trượng có một cánh cổng, một người đàn ông mặc thần giáp đang đứng ở trước cổng.



Thượng Thần Thiên Vân dẫn theo ba người Diệp Quân đi đến trước cánh cổng, người đàn ông mặc thần giáp đó nhìn Diệp Quân, sau đó nhìn về phía Thượng Thần Thiên Vân: “Thượng Thần Thiên Vân, nếu không có mệnh lệnh của Thiên Hành Chủ thì không có bất kỳ ai được tự tiện đi vào nơi này”.



Thượng Thần Thiên Vân không nói gì mà nhìn về phía Nhất Niệm, Nhất Niệm xòe lòng bàn tay ra, một quả thiên Hành bay đến trước mặt của người đàn ông mặc thần giáp.



Thượng Thần Thiên Vân khẽ cười nói: “Thần tướng Bộc Nhạn, mong ông châm chước một chút”.



Thần tướng Bộc Nhạn nhìn quả Thiên Hành đang ở trước mặt, lập tức im lặng.



Nhìn thấy Thượng Thần Thiên Vân dẫn loài người đến nơi này, thực ra ông ta đã đoán được đại khái ý đồ của Thượng Thần Thiên Vân, vì vậy, ông ta định chuẩn bị chiến đấu đến chết.



Vì trách nhiệm!



Thà chết chứ không tuân theo!



Nhưng ông ta không ngờ đối phương lại lấy một quả Thiên Hành ra!



Quả Thiên Hành đó!



Công việc của ông ta cả đời cũng không thể nhận được một thần vật siêu cấp như thế!



Chuyện này...



Thần tướng Bộc Nhạn cũng không từ chối, ông ta cất quả Thiên Hành, sau đó nhìn Thượng Thần Thiên Vân khẽ hành lễ, rồi bước qua một bên.



Lúc nên thức thời, nhất định phải thức thời, nếu không, thứ người ta sẽ cho không phải là quả Thiên Hành mà là một nhát đao.



Trong giới quan lại của nền văn minh Thiên Hành cần phải biết cách sống.



Thượng Thần Thiên Vân gật đầu: “Cảm ơn”.






























Thượng Thần Thiên Vân hơi do dự, sau đó đi đến trước mặt Diệp Quân, bà ta lấy ra một lệnh bài màu xanh đưa cho hắn: “Nếu ngươi có cơ hội gặp quan chấp hành đứng đầu Phục Võ, hãy giao vật này cho bà ta”.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.