Chương trước
Chương sau
Ngay khi nhát kiếm lao ra, cả vũ trụ nổ tung, sau đó bị hủy diệt, cùng lúc đó một thế kiếm đáng sợ lan ra từ đất trời hệt như một tia sét.



Hủy diệt mọi thứ.



Thấy thế vẻ mặt Diệp Quân trở nên nghiêm trọng, nhát kiếm này của Nhị điện chủ mạnh hơn cả Diệp Tu Nhiên lúc trước.



Rất mạnh!



Ngay lúc này người phụ nữ váy trắng bỗng giơ tay phải lên, trong tay bà ấy là kiếm Hành Đạo, bà ấy đâm một nhát về phía trước.



Vèo!





Khâu Bạch Y bị nhát kiếm đó làm cho lùi về chỗ cũ nhưng bà ấy cũng lùi một bước.



Thấy thế Diệp Quân trợn tròn mắt, mặt đầy vẻ khó tin.



Người phụ nữ váy trắng bỗng đâm một nhát kiếm nữa.



Soạt!







Khâu Bạch Y bị văng ra xa cả vạn trượng, sau đó một thanh kiếm đâm vào giữa trán ông ta.



Nhát kiếm thứ hai.



“Ha ha!”



Khâu Bạch Y bỗng cười như điên: “Nhát kiếm thứ hai… Nhát kiếm thứ hai”.



Dứt lời, một tấm bùa lòng bàn tay ông ta đột nhiên bốc cháy, thoáng chốc lá bùa đang cháy này đã biến thành một tia lửa xuyên qua thời không, biến mất ở tận cuối tinh không vũ trụ.



Người phụ nữ váy trắng nhìn tia lửa truyền tin tức đó, không ngăn cản.



Thấy thế ánh mắt Diệp Quân lóe lên tia phức tạp.



Quả nhiên!



Sở dĩ Khâu Bạch Y này làm thế là muốn thử thực lực thật của cô cô váy trắng, thế nên tên này không tiếc hy sinh mạng của mình.



Đúng là mưu mô.



Khâu Bạch Y ở đằng xa còn đang cười rất lớn.



Một nhát kiếm không thể đoán được thực lực của bà ấy nhưng hai nhát kiếm lại có thể, hơn nữa bà ấy còn lùi về sau một bước.



Lùi về sau một bước.



Như nghĩ đến điều gì, Khâu Bạch Y bỗng giật mình, ông ta ngẩng đầu lên nhìn người phụ nữ váy trắng, lúc này người phụ nữ váy trắng đang bình tĩnh nhìn ông ta.



“Không ổn!”



Khâu Bạch Y cả kinh, run giọng nói: “Ngươi… ngươi cố ý giả vờ yếu, ngươi…”



Dứt lời, ông ta xòe tay ra, lại một lá bùa nữa bị đốt cháy, nhưng lúc này thanh kiếm giữa trán ông ta bỗng rung lên, lá bùa bốc cháy trong tay ông ta bỗng biến mất.



Mặt Khâu Bạch Y xám như tro, người phụ nữ này thế mà lại chơi trò mưu trí?



Toang rồi!



Ác Đạo Minh xong đời rồi!



Hết thật rồi!



Khâu Bạch Y vẫn cảm thấy hơi không cam lòng, ông ta bỗng tức giận gào lên muốn tự hủy, xem thử người phụ nữ này đang giả vờ yếu hay là không mạnh đến thế thật.



Nhưng ác niệm và kiếm ý trong người ông ta vừa thoát ra khỏi cơ thể đã bị thanh kiếm giữa trán áp chế, giết chết.







Khâu Bạch Y tuyệt vọng hoàn toàn.







Người phụ nữ này đang giả vờ thật.







Mình truyền tin tức giả về… hơn nữa còn là tin tức mình hy sinh mạng để truyền về, họ chắc sẽ tin tưởng không nghi ngờ…







Thôi xong thật rồi!







Mặt Khâu Bạch Y xám như tro, ông ta quay đầu lại nhìn về hướng Chân vũ trụ, ánh mắt ông ta xuyên qua vô số vũ trụ tinh hà, cuối cùng đến Kiếp Giới.







Khâu Bạch Y khẽ nói: “Thật xin lỗi, ta là một tên vô dụng, không giúp được ngươi”.




Vừa dứt lời, ông ta biến mất hoàn toàn.





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.