Chương trước
Chương sau
Diệp Quân nói tiếp: “Chắc chắn ông còn mục đích khác, tuy ta vẫn chưa biết ông có mục đích gì, nhưng nếu ông đã muốn gặp người nhà của ta như vậy thì ta có thể giúp ông được như ý muốn”.



Khâu Bạch Y nở nụ cười.



Diệp Quân chậm rãi nhắm mắt lại: “Tháp gia, ngươi nghĩ ta nên gọi ai?”



Tiểu Tháp đáp: “Nếu ngươi muốn chơi thì gọi ông nội ngươi, ông nội ngươi rất biết chơi. Nếu ngươi muốn thúc đẩy tình cảm cha con thì có thể gọi cha ngươi. Nếu ngươi muốn ác một chút, diệt trừ hậu quả vĩnh viễn thì có thể gọi cô cô váy trắng của ngươi…”



Diệp Quân gật đầu: “Vậy thì gọi cô cô đi!”





Nói xong, hắn mở mắt ra ngẩng đầu nhìn nơi sâu tinh không: “Cô cô, cháu trai muốn gặp người”.



Ầm!



Bên cạnh Diệp Quân, thời không tách ra, một người phụ nữ váy trắng chậm rãi xuất hiện.



Xa xa, Khâu Bạch Y nở nụ cười.







Mục đích cuối cùng đã đạt được!

Người phụ nữ váy trắng!



Vẫn là váy trắng như mọi lần, vẫn mang theo khí chất vô song.



Khi bà ấy xuất hiện, Thượng Thần Thiên Huyên và Thượng Thần Thiên Vân trên tinh không đều nhíu mày, dần dần vẻ mặt hai người đều trở nên nghiêm nghị.



Còn bên phía Khâu Bạch Y, một nhóm cường giả đều tò mò nhìn người phụ nữ váy trắng bên cạnh Diệp Quân, nhưng họ không cảm nhận được sự tồn tại của bà ấy.



Vẻ mặt mấy người cũng trở nên nặng nề.



Quy Vô nhìn người phụ nữ váy trắng, trong lòng cũng hơi bất an, vì thế ông ta lại nhìn cà sa nhân quả trên người mình.



Cà sa nhân quả tránh nhân quả!



Quy Vô thầm nói trong lòng.



Tuế Nguyệt Nữ nhìn chằm chằm người phụ nữ váy trắng với vẻ mặt nghiêm túc, bởi vì sâu trong lòng lần đầu tiên cô ta có cảm giác bất an.



Lần đầu tiên!



Vẻ mặt Sát Chủ và Ly Hận lão tổ lúc này cũng dần trở nên nghiêm nghị, người phụ nữ váy trắng trước mắt trông có vẻ đáng gờm đấy.



Diệp Quân nhìn người phụ nữ váy trắng sau đó chỉ vào Khâu Bạch Y phía xa: “Cô cô, ông ta muốn gặp người. Tuy con không biết ông ta có mục đích gì, nhưng có thể khẳng định là có âm mưu”.



Khâu Bạch Y: “…”



Người phụ nữ váy trắng nhìn Khâu Bạch Y, Khâu Bạch Y cười nói: “Diệp công tử, chẳng phải ngươi vẫn còn ông nội và cha nữa ư? Hay là gọi nốt cả họ tới đi?”



Diệp Quân bình tĩnh nói: “Cô cô ta tuyệt thế vô song, một người là đủ rồi”.



Người phụ nữ váy trắng nhìn Diệp Quân: “Chơi trò chơi đi, có muốn không?”



Hiển nhiên bà tán thành lời tâng bốc của Diệp Quân.



Diệp Quân vội gật đầu: “Muốn ạ”.



Người phụ nữ váy trắng nhìn nhóm Khâu Bạch Y, bình tĩnh nói: “Chỉ một người, chết một người”.



Tiểu Tháp: “…”





“Vậy ư?”







Lúc này, Sát Chủ bước ra đầu tiên, ông ta cười bảo: “Ta muốn thử…”







Diệp Quân không nhiều lời, chỉ thẳng vào ông ta.







Phập!







Sát Chủ còn chưa nói xong, một thanh kiếm đã đâm xuyên qua đầu mày của ông ta.







Sát Chủ cứng đờ người tại chỗ, vẻ mặt bàng hoàng.







Các cường giả khác lúc này cũng hoảng hốt kinh hãi, vẻ mặt đầy khó tin.




Một kiếm giết chết?

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.