Trong Tiểu Tháp.
Diệp Quân bắt đầu dần chồng chất ô vuông thời không theo cách Nhất Niệm dạy, thật sự là rất khó.
Vì trong ô vuông thời không còn chứa đựng sức mạnh thời không vô cùng lớn, chỉ điều khiển chúng thôi cũng đã rất vất vả rồi, càng chưa nói đến chuyện chúng chồng chất lên nhau, mà sau khi chồng chất còn phải nén lại.
Đối với hắn thì đây là một khiêu chiến vô cùng lớn.
Lúc đầu đương nhiên là liên tục thất bại, nhưng hắn cũng không tức giận, hắn thử nghiệm hết lần này đến lần khác, dần dần bắt đầu có chút hiệu quả.
Dưới tàng cây sinh mệnh Thiên Hành, Tịnh An và Nhất Niệm ngồi cạnh nhau, hai người chống cằm, ngẩng đầu nhìn những cái quả trên cây sinh mệnh Thiên Hành.
Tịnh An chợt nói: “Có tổng cộng chín mươi nghìn sáu trăm hai mươi mốt quả, trong đó có mười ba nghìn hai trăm ba mươi mốt quả có thể ăn được”.
Dứt lời, cô ta quay đầu hưng phấn nói với Nhất Niệm: “Có nhiều quả như thế, chúng ta hoàn toàn có thể mở một trang mới trong gia phả”.
Nhất Niệm trợn mắt, không quan tâm đến cô ta.
Tịnh An cười hì hì: “Chắc chắn sư phụ sẽ không đồng ý nhỉ”.
Nhất Niệm chợt nói: “Tịnh An, cô nói xem Thiên Hành Chủ mạnh như thế sao có thể bị nhốt lại được?”
Nụ cười trên mặt Tịnh An dần biến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3308310/chuong-4347.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.