Chương trước
Chương sau
Khâu Bạch Y tiếp tục: “Ba kiếm tu xuất hiện vào hôm đó, trừ nữ kiếm tiên này ra còn hai kiếm tu áo trắng và áo xanh, ngươi có biết họ mạnh đến đâu không?"



Đại Đạo hiện hữu im lặng một hồi lâu mới nói: “Áo xanh thì không rõ, áo trắng thì ta từng tiếp xúc nên có biết một chút. Từ rất lâu về trước hắn ta đã vô cùng mạnh rồi, giới hạn ở đâu ta cũng không biết, nhưng chắc chắn có thể giết ta”.



Khâu Bạch Y nghĩ ngợi: “Chọn một trong ba đi”.



Đại Đạo hiện hữu nói ngay: “Ta chọn Diệp Quân”.



Khâu Bạch Y đảo mắt: “Nói cũng như không”.





Đại Đạo hiện hữu tái xanh cả mặt, sau đó thấp giọng thở dài: “Tuy ta không biết vì sao chủ nhân lại đồng ý, nhưng nói thật, ta không muốn đối đầu với họ. Ta biết Ác Đạo Minh năm xưa từng giao chiến với văn minh Thiên Hành đương nhiên cũng không đơn giản, mà chủ nhân Ác Đạo của các ngươi cũng sâu không lường được, nhưng...”



Nó lắc đầu.



Khâu Bạch Y gật gù: “Ta biết nỗi lo của ngươi, nhưng ngươi phải chọn một. Không cần giết, chỉ cần giữ chân là được”.



Đại Đạo hiện hữu im thin thít.







Khâu Bạch Y quơ quơ miếng ngọc bội trong tay: “Ngươi muốn làm phản thì chỉ cần nói một tiếng, ta sẽ đi ngay, không quấy rầy nữa”.



Sắc mặt xấu xí đến tợn, Đại Đạo hiện hữu hộc ra một lựa chọn: “Vậy thì người áo xanh”.



Khâu Bạch Y cất ngọc bội vào: “Được thôi”.



Đại Đạo hiện hữu lại nhắc nhở: “Tên đó có văn minh Thiên Hành chống lưng”.



Khâu Bạch Y cười: “Bọn họ sẽ không giúp”.



Đại Đạo hiện hữu tỏ vẻ nghi ngờ.



Khâu Bạch Y: “Thật ra chúng ta đã bắt đầu hòa đàm với văn minh Thiên Hành rồi”.



Đại Đạo hiện hữu càng khó tin: “Và họ đồng ý?"



Khâu Bạch Y cười: “Vì họ gặp một vấn đề”.



Đại Đạo hiện hữu tò mò: “Là gì?"



Khâu Bạch Y: “Chuyện này nói ra thì dài, nhưng tóm lại văn minh Thiên Hành sẽ không giúp đỡ tên kia. Ta được biết quan hệ của ông ta và cô gái phóng hỏa Nhất Niệm kia cũng không đơn giản, mà văn minh Thiên Hành xem các văn minh khác như cỏ rác, vậy nên ông ta sẽ gặp phiền phức lớn”.



Đại Đạo hiện hữu im lặng. Nó có biết chút ít về văn minh Thiên Hành, quả thật họ kiêu ngạo vô cùng, nhưng đó là vì người ta có khả năng ấy.



Khâu Bạch Y lại nói: “Vậy người áo xanh giao cho ngươi”.



Rồi xoay đi.



Đại Đạo hiện hữu hỏi: “Thế ai đối phó nữ kiếm tiên?"



Khâu Bạch Y mỉm cười: “Ta sẽ đi tìm người giúp”.



Đại Đạo hiện hữu lầm bầm: “Phải tìm ai mạnh ơi là mạnh đấy!"



Khâu Bạch Y gật đầu: “Đương nhiên”.





Rồi xoay người biến mất.







Đại Đạo hiện hữu nhíu mày thật chặt khi nhớ lại người áo xanh kia. Hôm ấy ông ta xuất hiện rồi thì chỉ đứng đó nhìn khắp nơi, không hề ra tay, trông như dân vô công rỗi nghề, không biết sức mạnh tới đâu...







Thì đâu phải ai chống lưng cho Diệp thiếu cũng vô địch chứ hả?







Cũng phải có vài ba con gà mờ chứ?







Nghĩ vậy, Đại Đạo hiện hữu thả lỏng thấy rõ.







...







Khâu Bạch Y rời Đăng Thiên Vực, đi đến Chân vũ trụ, liếc nhìn kiếp giới một cái rồi quay đi.





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.