Chương trước
Chương sau
Ong!



Một tiếng kiếm reo vang vọng khắp đất trời.





Diệp Quân cũng không trở về Đăng Thiên Vực luôn mà đi đến Đại Chu.



Bây giờ Đại Chu đã bắt đầu kết nối toàn diện với thư viện Quan Huyên, không chỉ thế mà trận pháp dịch chuyển giữa hai vũ trụ cũng đã thành lập, bây giờ đi lại giữa hai nơi chỉ mất khoảng một ngày.



Còn thư viện Quan Huyên, sau khi có mấy cao thủ trong Đăng Thiên Vực gia nhập, thực lực cũng đã tăng cường rất nhiều, dù cao thủ tầm trung vẫn chưa đủ, nhưng cao thủ cấp cao của thư viện Quan Huyên đã không thua kém bất cứ một nền văn minh vũ trụ cấp bốn nào nữa rồi.





Trong một vườn hoa, Diệp Quân và Chu Phạn chậm rãi bước đi, xung quanh có vô số hoa cỏ tranh nhau đua nở, đẹp không thể tả.



Chu Phạn đột nhiên nhẹ giọng hỏi: “Huynh phải đi rồi à?”



Diệp Quân gật đầu: “Đúng thế”.







Chu Phạn quay đầu nhìn Diệp Quân: “Khi nào trở lại?”



Diệp Quân ngẫm nghĩ một lúc rồi nói: “Không thể chắc chắn được”.



Nét mặt Chu Phạn trở nên u ám.



Diệp Quân kéo tay Chu Phạn, sau đó nhẹ giọng nói: “Ta nghe nói Đại Chu đã bắt đầu phổ biến Quan Huyên Pháp rồi à?”



Chu Phạn gật đầu: “Đúng thế”.



Diệp Quân hỏi: “Hiệu quả thế nào?”



Chu Phạn cười đáp: “Lúc đầu đương nhiên không thuận lợi cho lắm, nhưng bây giờ đã tốt hơn nhiều rồi”.



Diệp Quân gật đầu: “Mấy năm gần đây, thư viện Quan Huyên phát triển rất nhanh, điều này khiến ta hơi lo lắng…”



Chu Phạn gật đầu: “Nội bộ thư viện bây giờ đúng là có rất nhiều tai hoạ ngầm, ví dụ như thế lực các nơi rắc rối phức tạp, muốn để các thể lực này hoàn toàn hoà nhập với thư viện Quan Huyên thì cần phải có thời gian, hơn nữa trong thư viện bây giờ đã bắt đầu có thế lực kết bè kết phái rồi…”



Nói đến đâu, cô ta nhìn Diệp Quân: “Huynh phải tranh thủ thời gian trở về chỉnh đốn thư viện mới được”.



Diệp Quân gật đầu: “Ừm”.



Chu Phạn nói tiếp: “Ta có một ý kiến, huynh nghe thử xem có được không”.



Diệp Quân cười đáp: “Muội nói đi”.



Chu Phạn gật đầu, sau đó nói: “Vũ trụ rộng lớn, có quá nhiều thế lực, nếu tập trung tất cả thế lực với nhau chắc chắn sẽ có ai hoạ. Hơn nữa thực lực của các thế lực ở các vũ trụ chênh lệch quá lớn, ở cùng với nhau, những thế lực nhỏ kia hoàn toàn không có khả năng phát triển. Vì sinh tồn, bọn họ cũng chỉ có thể phụ thuộc vào một vài thế lực mạnh, như thế sau này nội bộ thư viện sẽ xuất hiện rất nhiều nhóm nhỏ”.



Nói đến đây, cô ta dừng lại một lát mới tiếp tục: “Ý kiến của ta là chia khu vực quản lý”.



Diệp Quân dừng bước, hắn quay đầu nhìn về phía Chu Phạn: “Chia khu vực quản lý?”



Chu Phạn gật đầu: “Giống như một quốc gia, có thôn, trấn, huyện, thành phố… Thật ra cũng chỉ có thể như thế, nếu không phân chia khu vực, thế lực lớn mạnh ở chung với thể lực nhỏ yếu là rất bất công với thế lực nhỏ yếu. Cũng như bây giờ, nếu Đại Chu ta dời đến thư viện Quan Huyên, có mấy thế lực có thể chống lại Đại Chu ta chứ?”



Diệp Quân im lặng.





Chu Phạn nói tiếp: “Chia khu vực quản lý có thể tránh được rất nhiều vấn đề, cũng có thể giảm bớt hiện tượng nội bộ chia bè chia phái, đương nhiên tất cả vẫn phải xem thư viện là chính, thư viện là cầu nối giữa các vũ trụ”.







Diệp Quân ngẫm nghĩ một lát, sau đó nói: “Như thế thật sự có thể giảm thiểu rất nhiều phiền phức, cũng khá phù hợp cho thế lực phát triển, nhưng việc quản lý…”







Chu Phạn cười nói: “Sẽ không phiền phức đâu, vũ trụ rộng lớn, chỉ cần mỗi thế lực trông chừng kỹ vùng đất của mình thì sẽ không có quá nhiều vấn đề, nếu một thế lực nào đó muốn phát triển hơn thì chỉ có thể cố gắng. Sau khi thực lực của bọn họ đạt tới một trình độ nhất định, địa vị của vũ trụ bọn họ đương nhiên cũng sẽ được nâng lên. Dĩ nhiên bây giờ chúng ta chỉ đang nói theo lý thuyết, sau này có rất nhiều chi tiết có thể chậm rãi cải thiện, nếu huynh cảm thấy ổn thì ta có thể lo liệu chuyện này, đương nhiên cần phải có quyền của huynh”.







Dù bây giờ cô ta là phụ nữ của Diệp Quân, nhưng thật ra cô ta không có quyền lực quản lý thư viện Quan Huyên.







Diệp Quân cười nói: “Bắt đầu từ bây giờ, muội sẽ là một thành viên của nội các”.







Nội các!







Tổ chức quyền lực tối cao của thư viện Quan Huyên.




Chu Phạn mỉm cười nói: “Được”.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.