Chương trước
Chương sau
Người đàn ông trung niên cười khổ, nói tiếp: “Diệp thiếu, nói thật ta cũng muốn đến nền văn minh Thiên Hành lắm, nhưng ta tự biết mình tới đâu, tuy ta ở cảnh giới Bán Bộ Diệt Đạo, thực lực cũng mạnh hơn Bán Bộ Diệt Đạo bình thường không ít, nhưng kiểu người như ta mà đến nền văn minh Thiên Hành chắc cũng chỉ bị đánh thảm hại thôi. Đừng nói là ta, cho dù là Đại Đạo hiện hữu đến nền văn minh Thiên Hành e rằng cũng chỉ là…”



Nói tới đây ông ta không dám nói tiếp nữa.



Đại Đạo hiện hữu sợ Diệp thiếu chứ không sợ ông ta, nếu ông ta lỡ lời, rất có khả năng sẽ chuốc lấy tai họa cho mình.



Bị giam cầm nhiều năm, ông ta thấu hiểu sâu sắc đạo lý làm người nhất định phải khiêm tốn, nhất định phải khiêm tốn, không được khoe khoang thể hiện bừa bãi.



Diệp Quân suy nghĩ một chút rồi gật đầu: “Là ta suy nghĩ chưa cặn kẽ”.





Như người đàn ông trung niên nói, dù là Đại Đạo hiện hữu đến nền văn minh Thiên Hành e rằng cũng chẳng là gì.



Nghĩ tới đây, Diệp Quân không khỏi lắc đầu cười, chuyến đi tới nền văn minh Thiên Hành lần này của hắn có lẽ sẽ khó khăn đây. Hay là cứ làm như lời Tháp gia nói, ở lại đây tu luyện một thời gian rồi đến nền văn minh Thiên Hành sau?



Dù sao bây giờ có đến thì chắc chắn cũng sẽ bị đánh thôi.







Kiếm Thanh Huyên thêm Tháp gia có thể hù được cường giả ở vũ trụ này, nhưng đến nền văn minh Thiên Hành thì chắc chắn không được hiệu quả như vậy.



Người đàn ông trung niên chợt nói: “Diệp thiếu, vì sao Ác Đạo Minh lại muốn dồn cậu vào chỗ chết?”



Diệp Quân gạt mọi suy nghĩ, hắn nhìn người đàn ông trung niên: “Tiền bối biết Ác Đạo Minh à?”



Người đàn ông trung niên gật đầu: “Biết, khi xưa vũ trụ của ta cũng từng bộc phát Vũ Trụ Kiếp, vì thế ta đã tiếp xúc với họ rồi”.



Diệp Quân trầm giọng bảo: “Thời đại đó của tiền bối đã có Ác Đạo Minh rồi à?”



Người đàn ông trung niên nói: “Lịch sử tồn tại của họ có lẽ còn sớm hơn cả Đại Đạo hiện hữu đấy”.



Diệp Quân thảng thốt: “Còn sớm hơn cả Đại Đạo hiện hữu ư?”



Người đàn ông trung niên gật đầu: “Phải, khi xưa bọn họ từng lôi kéo ta, nhưng khi ấy ta muốn đấu đơn với Đại Đạo hiện hữu nên không đồng ý…”



Nghĩ đến đây, ông ta chợt cảm thấy có vẻ mình bị giam cầm ở đây cũng không phải chuyện xấu, bởi vì nếu không bị giam ở đây, có lẽ ông ta sẽ gia nhập Ác Đạo Minh, sau khi gia nhập Ác Đạo Minh, cấp bậc chắc chắn sẽ không thấp, nói cách khác, có thể lần này ông ta cũng sẽ tham gia vào việc giết Diệp công tử này.



Vừa nghĩ tới thực lực đáng gờm của người phụ nữ váy trắng và người đàn ông áo trắng, ông ta lại thấy sởn gai ốc.



Ông ta đã chứng kiến toàn bộ trận chiến ngày hôm đó.



Sau khi xem xong, ông ta chỉ có một suy nghĩ: Mẹ nó, quá đỉnh!



Diệp Quân đột nhiên tò mò hỏi: “Tiền bối từng tiếp xúc với vị điện chủ nào của Ác Đạo Minh thế?”



Người đàn ông trung niên dẹp mọi suy nghĩ rồi bảo: “Nhị điện chủ Ác Đạo, cũng là một vị Ác Đạo”.



Diệp Quân hỏi: “Thực lực thế nào?”



Người đàn ông trung niên trầm giọng đáp: “Vô cùng thâm hậu”.



Diệp Quân lại hỏi: “So với cô cô của ta thì sao?”





Người đàn ông trung niên lắc đầu: “Ta không biết, dù sao ta cũng không đánh lại”.







Diệp Quân gật đầu, không nói gì, vẻ mặt hơi nặng nề, hắn phát hiện hắn vẫn còn biết quá ít về Ác Đạo Minh này.







Mặc dù lần này Ác Đạo Minh chịu tổn thất nặng nề, nhưng trực giác nói cho hắn biết sợ rằng bọn chúng sẽ không bỏ cuộc.







Người đàn ông trung niên hơi tò mò: “Diệp thiếu, vì sao bọn chúng lại muốn đánh chết cậu?”







Diệp Quân gác lại suy nghĩ, sau đó nói về Vũ Trụ Kiếp của Chân vũ trụ một lượt.







Người đàn ông trung niên nghe xong, vẻ mặt chợt trở nên cực kỳ nghiêm nghị: “Mạnh thật, không ngờ lại có thể trấn áp được Vũ Trụ Kiếp mãi như thế, quá khó tin”.







Nói đến đây, ông ta không khỏi nhìn Diệp Quân, chết tiệt, sao cả nhà cậu ai cũng kinh khủng vậy?




Diệp Quân cười: “Tiền bối, thế này được không? Thư viện ta vẫn thiếu một vài cung phụng, tiền bối đến thư viện Quan Huyên làm cung phụng, không cần lâu đâu, một trăm năm là được. Sau một trăm năm, tiền bối có thể rời đi, cũng có thể ở lại, ngoài ra tiền bối còn cần chọn ra và dạy cho vài đệ tử của thư viện Quan Huyên nữa. Tiền bối thấy sao?”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.