Diệp Quân chợt bật cười: “Thật ra ta đã nhận ra vấn đề tâm ma này của mình rồi, nhưng vẫn luôn trốn tránh nó, không muốn đối mặt với nội tâm của mình. Vì thế nên vẫn luôn trì hoãn, muốn tìm một cách hoàn mỹ để giải quyết, nhưng cũng như lời tiền bối đã nói, sao ta có thể chiếm hết tất cả lời ích trên thế gian được? Là ta hồ đồ rồi”.
Ông lão cười nói: “Thật ra tiểu hữu có thể đạt tới Khai Đạo, sau đó hẳn theo đuổi thần tính hoàn mỹ”.
Diệp Quân ngạc nhiên: “Vậy cũng được à?”
Ông lão gật đầu: “Được chứ, hoàn toàn không ảnh hưởng gì, hơn nữa sau khi Khai Đạo, nếu thần tính hoàn mỹ thì thực lực sẽ trở nên càng mạnh hơn. Vả lại tiểu hữu cũng không quá kiêng dè với mười phần thần tính, mười phần thần tính không có nghĩa là con người vô tình vô nghĩa, chỉ là trong lòng chỉ biết đến Đại Đạo mà thôi. Cũng có cao thủ sau khi đạt tới mười phần thần tính còn càng thể hiện tính cách của mình không chút kiêng nể, ví dụ như một người vốn háo sắc, sau khi đạt tới mười phần thần tính sẽ càng háo sắc hơn, không kiềm chế một chút nào”.
Diệp Quân: “…”
Ông lão mỉm cười: “Mười phần thần tính của mỗi người đều khác nhau, đương nhiên có thể chắc chắn một điều trong lòng người mười phần thần tính là chỉ chú trọng Đại Đạo, vì đến cảnh giới đó… Ta cho một ví dụ không lịch sự lắm nhé,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3308169/chuong-4206.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.