Tịnh An hóa đá tại chỗ.
Nhất Niệm vênh váo: “Thấy ta giỏi chưa?"
Tịnh An gật đầu như giã tỏi.
Nhất Niệm lại vung tay, để Thiên Khải khôi phục lại bình thường.
Tịnh An nghiêm túc nói: “Giờ ta đánh không lại ngươi nữa rồi”.
Nhất Niệm đắc ý: “Đó là tất nhiên”.
Tịnh An ỉu xìu thở dài.
Nhất Niệm liếm kẹo: “Muốn học Đạo Thời Gian ở đây không?"
Tịnh An ngạc nhiên: “Được sao?"
Nhất Niệm gật đầu: “Được”.
Tịnh An phấn khích thơm Nhất Niệm một cái: “Cảm ơn nha”.
Nhất Niệm đưa tay lau nước bọt: “Nhưng ngươi phải giúp ta một việc”.
Tịnh An hào phóng khoát tay: “Mười việc cũng được!"
Nhất Niệm: “Ta muốn dẫn hắn đi đến văn minh Thiên Hành”.
Tịnh An cứng người, chần chừ nói: “Hắn không sinh ra từ quả, không đến được nơi của chúng ta”.
Nhất Niệm: “Thì lẻn vào”.
Tịnh An lo lắng: “Lỡ bị phát hiện thì sao?"
Nhất Niệm trấn an: “Yên tâm, có Tháp gia giấu khí tức rồi, sẽ không ai phát hiện hắn không sinh ra từ quả”.
Tịnh An tò mò: “Tháp gia là cái gì cơ?"
Tiểu Tháp: “...”
Nhất Niệm đáp: “Tháp gia là một tòa tháp chuyên chứa người”.
Tiểu Tháp: “...”
Tịnh An ngẫm nghĩ một hồi: “Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3308161/chuong-4198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.