Sau khi hai người biến mất không lâu, người đàn ông áo xanh bỗng nhiên xuất hiện, ông ấy nhìn về cuối tinh hà xa xa, nhỏ giọng nói: “Tử Nhi, là ta đã sai rồi sao?”
Một luồng ánh sáng màu tím bỗng lóe lên, một người phụ nữ rất xinh đẹp mặc váy dài màu tím xuất hiện bên cạnh người đàn ông áo xanh.
Người phụ nữ ấy nắm lấy cánh tay của người đàn ông áo xanh: “Đúng là đã sai rồi”.
Người đàn ông áo xanh không nói gì.
Người phụ ấy lại nói tiếp: “Là cách làm sai, nhưng tấm lòng không hề sai”.
Vừa nói bà ấy vừa nắm chặt cánh tay của người đàn ông bên cạnh. Chỉ có bà ấy mới biết được chặng đường của người ở bên cạnh này khó khăn biết bao nhiêu.
Từ nhỏ đã không có cha, sau khi trưởng thành thì mẹ mất, ngay cả Mạc Lão - người đối xử với ông ấy như một người cha cũng chẳng còn...
Suốt cả một chặng đường không có ai che chở, chỉ có thể dựa vào bản thân mình, trải qua không biết bao nhiêu trận chiến kịch liệt, những cay đắng và gian khổ trong đó chỉ có bản thân ông ấy mới hiểu rõ nhất.
Người đàn ông áo xanh khẽ thở dài, kéo người phụ nữ rồi biến mất ở cuối tinh hà.
...
Đăng Thiên Vực.
Khi người đàn ông áo xanh và những người kia rời đi, mọi chuyện đã kết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3308151/chuong-4188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.