Chương trước
Chương sau
Còn Thiên Võ Tân thì khác, khi nhìn thấy Chiêu Võ Đạo Đế bước ra bước cuối cùng, cô ta lập tức thở phào nhẹ nhõm.



Thật sự là Diệt Đạo!



Nếu là Diệt Đạo thì trên đời này còn ai là đối thủ của ông ta nữa?



Thiên Võ Tân hờ hững nhìn thoáng qua Diệp Quân ở phía xa, không tức giận, không đắc ý mà chỉ có xem thường, trong mắt cô ta, mấy người nhóm Diệp Quân bây giờ giống như một đám hề vậy.





Châu chấu đá xe.



Dù có giãy giụa thế nào thì cuối cùng vẫn là phí công.



Chiêu Võ Đạo Đế ở phía xa đột nhiên tiến về phía trước một bước, chỉ một bước, một uy áp đáng sợ đã khiến Ung Đế lùi lại mười vạn trượng, khi dừng lại, khoé miệng ông ta có một dòng máu tươi chậm rãi chảy xuống.







Chỉ với một uy áp!



Thấy cảnh này, sắc mặt nhóm Lý Toại Phong lập tức trở nên vô cùng khó coi.



Chiêu Võ Đạo Đế này đã vượt qua Khai Đạo, không cùng một đẳng cấp với họ nữa rồi.



Chiêu Võ Đạo Đế chậm rãi đi về phía Ung Đế, ông ta cười nói: “Không thể không nói ông thật sự rất lợi hại, trong những cao thủ Khai Đạo ta từng gặp, chắc chắn ông chính là người đứng đầu, nếu có cơ duyên, thậm chí ông còn có thể đạt tới trên Khai Đạo, tiếc là ông chọn sai rồi. Rất nhiều lúc giới hạn của đời người thường được quyết định bởi sự lựa chọn của mình”.



Nói xong, ông ta nhẹ nhàng chỉnh lại cổ áo xốc xếch, sau đó lại cười nói: “Thế này đi, ta cho ông một cơ hội lựa chọn nữa, nếu ông chịu phục tùng, hôm nay ta sẽ không giết ông”.



Phục tùng!



Tất cả mọi người đều nhìn về phía Ung Đế.



Cả Diệp Quân cũng thế.



Ung Đế lau đi máu tươi trên khoé miệng, ông ta chậm rãi ngẩng đầu nhìn về phía Chiêu Võ Đạo Đế: “Tỷ tỷ của ta từng nói với ta hai câu, ta vẫn luôn nhớ rõ, câu thứ nhất là muốn ta thành công, câu thứ hai là sau này nhất định phải sống có khí phách!”



Chiêu Võ Đạo Đế cười to: “Ta sẽ giúp ông có khí phách”.



Dứt lời, ông ta siết chặt tay phải, một khí thế đáng sợ thoáng chốc tập trung lại từ trong thiên địa.



Diệt Đạo!



Tất cả mọi người hoảng hốt vội vàng lùi lại, cách xa nơi này, có vài người còn chạy hẳn ra khỏi Đăng Thiên Vực.



Lúc này, toàn bộ Đăng Thiên Vực đã trở thành khu vực cấm.





Cao thủ bên ngoài không khỏi hoảng sợ.







Ung Đế đột nhiên quay đầu nhìn Diệp Quân phía xa: “Diệp công tử, nếu tỷ tỷ của ta đã chuyển kiếp sống lại thì xin cậu giúp ta quan tâm tỷ ấy, đừng nói với tỷ ấy những chuyện của kiếp trước, kể cả ta, kiếp trước quá khổ sở, không có gì tốt đẹp cả, ta cũng không đáng để tỷ ấy nhớ tới…”







Dứt lời, ông ta đột nhiên xoay người.







Oanh!







Lại một ngọn lửa bùng lên từ trong người ông ta.







Thiêu đốt linh hồn!



Thấy Ung Đế thiêu đốt linh hồn, tất cả mọi người xung quanh đều thay đổi sắc mặt.







Rõ ràng là ông ta muốn liều mạng!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.