Âm hồn sao?
Diệp Quân mở lòng bàn tay ra, kiếm Thanh Huyên rung chuyển kịch liệt.
Rầm!
Quyền vực đáng sợ kia vỡ nát trong nháy mắt. Ngay sau đó, kiếm Thanh Huyên như một cơn lốc xoáy, trăm vặn oan hồn trong trời đất như thủy triều bị hút vào đó, tiếp đó chúng bị cắn nuốt hoàn toàn.
Nhìn thấy cảnh tượng này, Quan Đế sững sờ tại chỗ, chơi trò gì vậy?
Chỉ trong nháy mắt, mấy trăm vạn oan hồ đều đã bị hấp thu hết!
Trời đất lại trở lại như bình thường!
Mọi người không động đậy!
Diệp Quân mở tay ra, kiếm Thanh Huyên hóa thành kiếm quang bay trở về trong tay hắn, Diệp Quân nhìn Quan Đế, bình tĩnh nói: “Ông đến tạo hơi ấm đấy à?”
Mọi người: “…”
Quan Đế vô cùng giận dữ, ông ta muốn ra tay nhưng bỗng suy nghĩ lại: Không đúng, kiếm của kẻ này có thể dễ dàng phá vỡ Tử Vong Quyền Vực của ông ta, chắc chắn không phải vật bình thường. Mà kẻ này còn khiến cho Ác Đạo Minh tốn nhiều công sức thì chắc chắn có lai lịch bất phàm, ông ta và kẻ này không thù không oán, không cần phải liều mạng như thế, vẫn nên quan sát thêm rồi mới tính toán sau, tránh để khiến bản thân thành vật hy sinh.
Nghĩ đến đây, ông ta nhìn thoáng qua Diệp Quân, hừ rồi nói: “Chỉ chút tài mọn, ta không muốn ỷ lớn ức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3308108/chuong-4145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.