Chương trước
Chương sau
Tại sao tất cả đều chọn đi theo Diệp Quân?



Còn nữa, không phải những người này đều đã bị tù ấn Đại Đạo trấn áp rồi ư? Sao họ thoát ra được? Bây giờ Đại Đạo hiện hữu đang làm gì thế không biết?



Trong đầu Thiên Võ Tân tràn đầy nghi ngờ.



Ở cách cô ta không xa, Chiêu Võ Đạo Đế nhìn Nho Uyên, cười nói: “Đúng là càng ngày càng thú vị”.



Ở trên trời, ánh mắt của Thiên Võ Thế nhìn thẳng vào Nho Uyên, đôi mắt đó hiện lên sự tò mò: “Ngươi là ai?”





Nho Uyên cười nói: “Biết ta là ai thì có tác dụng gì? Tới đây đi, để ta xem người đã từng đạt tới cảnh giới trên cả Khai Đạo sẽ mạnh như thế nào”.



Nói xong, ông ta bước về phía trước một bước, thẳng tay tung nắm đấm.



Đơn giản và thẳng thắn!







Thiên Võ Thế mỉm cười: “Tới đây”.



Dứt lời lão ta tiến lên phía trước một bước, đồng thời cũng tung một cú đấm.



Ầm!



Khu vực hai người đang đứng đột nhiên trở nên mơ hồ, hơn nữa còn im phăng phắc, không có bất kỳ dao động sức mạnh nào, vô cùng kỳ lạ.



Cách đó không xa, cả người Diệp Quân liên tục tỏa ra sức mạnh huyết mạch phong ma cực kỳ kinh khủng, sau khi hắn hoàn toàn nhập ma, kiếm ý vô địch của hắn đã hoàn toàn không có cách nào chống đối nữa.



Đột nhiên Ngao Thiên Thiên nói: “Tháp gia, hãy giúp ta cùng trấn áp huyết mạch của huynh ấy”.



Lúc này tình trạng Diệp Quân đã rất nghiêm trọng bởi vì hắn đã hoàn toàn bước vào trạng thái phong ma, nếu không trấn áp được huyết mạch phong ma của hắn thì dù có là người của mình hắn cũng sẽ chém, tới lúc đó hắn chém điên loạn thì toang hết.



Đột nhiên Tiểu Tháp nói: “Không cần, ta tự làm”.



Ngao Thiên Thiên: “...”



Rầm!



Lúc này, một luồng sáng vàng từ trong người Diệp Quân đột ngột bắn thẳng lên trời, huyết mạch phong ma của Diệp Quân ngay lập tức bị cưỡng chế.



Ngao Thiên Thiên sững sờ, lập tức nói: “Tháp gia 999”.



Tiểu Tháp nghi ngờ hỏi: “999?”



Ngao Thiên Thiên nói: “Là rất ngầu đó”.



Tiểu Tháp: “...”



Sau khi huyết mạch phong ma bị trấn áp, Diệp Quân dần dần trở lại bình thường, một lúc sau Diệp Quân mới từ từ mở mắt ra, hắn hít một hơi thật sâu, nhìn vào cơ thể mình. Thời khắc này cơ thể của hắn đã không còn nguyên vẹn, chỉ một chút nữa thôi là cái thân xác của hắn đã hoàn toàn bị phế bỏ.



Diệp Quân dường như đã nghĩ tới việc gì đó nên vội vàng hỏi: “Tháp gia, ai đã giúp ta áp chế huyết mạch phong ma vậy?”







Hắn biết rõ một khi huyết mạch phong ma hoàn toàn điên loạn sẽ rất khó để hồi phục lại.







Tiểu Tháp đáp lời: “Là ta”.







Sắc mặt Diệp Quân trở nên u ám: “Tháp gia, ta đang nghiêm túc hỏi ngươi, ngươi đừng đùa với ta”.







Tiểu Tháp thấp giọng nói: “Ta nói thật mà”.







Diệp Quân: “...”







Ngao Thiên Thiên nói: “Đúng là Tháp gia làm đấy”.







Diệp Quân rất bất ngờ.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.