Chương trước
Chương sau
Diệp Quân nhẹ giọng nói: “Thì ra là vậy, thế còn hai đại tông phái là gì?”



Tức Mặc Lan nói: “Hai đại tông phái lần lượt là Thái Thượng Tông và Quang Âm Tháng Năm Tông, hai đại tông phái này đều đã rất lâu đời, không ai biết vị trí cụ thể của họ”.



Nói đến đây, cô ta dừng lại một chút sau đó nói tiếp: “Thật ra còn có một quốc gia gọi là Đại Chu”.



Diệp Quân đột nhiên có hứng thú: “Đại Chu?”





Tức Mặc Lan gật đầu, đúng vậy, chẳng qua thực lực của Đại Chu bây giờ kém xa so với trước đây, thời kỳ đỉnh cao của Đại Chu là thời đại của Thủy tổ Đại Chu, khi đó, thực lực của Đại Chu rất mạnh, vì vậy ở Đăng Thiên Vực, Đại Chu cũng có thể được xếp trong hàng ngũ đứng đầu, nhưng bây giờ bọn họ không còn cường giả có thể đến đây nữa, vì vậy bọn họ đang dần bị lãng quên”, Diệp Quân gật đầu nói tiếp: “Ác Đạo Minh thì sao?”



Tức Mặc Lan trầm giọng nói: “Thế thực này rất thần bí, bởi vì quá thần bí, cho nên không ai biết thực lực của bọn họ mạnh như thế nào, chỉ biết rằng cho dù là chín tộc Chiêu Võ cộng với hai đại tông phái đều sẽ không tùy tiện đi khiêu khích bọn họ”.







Ác Đạo Minh.



Diệp Quân im lặng không nói gì nữa.



Mặc dù hắn đã từng đánh nhau với Ác Đạo Minh nhưng cho đến bây giờ hắn cũng không biết thực lực thật sự của Ác Đạo Minh mạnh đến thế nào.



Hơn nữa, lần này không biết vị điện chủ nào sẽ âm thầm nhắm vào hắn.



Tức Mặc Lan trầm giọng nói: “Diệp công tử, quay lại chủ đề mà chúng ta vừa mới nói, nếu người của chín đại gia tộc cùng hai đại tông phái nhắm vào ngươi, mà ngươi giết bọn họ, thì chắc chắn sẽ dính vào nhân quả, kết quả như vậy chính là những gì mà Ác Đạo Minh mong muốn.



Diệp Quân cười nói: “Sẽ có người tới giết ta sao?”



Tức Mặc Lan nói: “Trong tình hình bình thường thì sẽ không, bởi vì chuyện này quá không bình thường, như chỉ sợ đầu óc của mấy người đó có vấn đề. Phải biết rằng, những mối thù đẫm máu đều do một mâu thuẫn cá nhân nhỏ gây ra, ta nghĩ Diệp công tử nên giả bộ một chút”.



Diệp Quân bỗng nhiên cảm thấy hơi tò mò: “Giả bộ như thế nào?”



Tức Mặc Lan trầm giọng đáp: “Thực sự không dám giấu, ta cũng không giỏi... trong việc giả bộ cho lắm”.



Diệp Quân nghiêm túc nói: “Ta lại càng không giỏi”.



Tiểu Tháp: "...”



Tức Mặc Lan suy nghĩ một chút sau đó nói: “Khoác lác một chút thử xem?”



Diệp Quân trợn mắt nhìn: “Khoác lác?”







Tức Mặc Lan gật đầu: “Đúng vậy”.







Diệp Quân suy nghĩ, sau đó nói: “Vậy cứ nói cả nhà ta vô địch nhé?”







"Không, không!"







Tức Mặc Lan vội vàng nói: “Đừng khoác lác quá, không chân thật, người khác sẽ không tin, ngươi khoác lác bình thường một chút là được”.







Diệp Quân im lặng.







Tiểu Tháp: “...”







Tức Mặc Lan lại nói: “Cứ nói cha ngươi là cường giả trên cảnh giới Khai Đạo, được không?”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.