Hôm nay Chu Phạn mặc váy dài màu vàng nhạt, hoa văn thêu bên trên không phải rồng mà là phượng.
Dung mạo của cô ta vốn rất xinh đẹp, sau khi mặc váy thêu phượng hoàng lại càng có vẻ tao nhã hơn, trên người mang theo khí thế oai phong.
Chu Phạn chậm rãi ngẩng đầu, khi nhìn thấy Diệp Quân, cô ta đặt bút trong tay xuống, hé miệng cười.
Diệp Quân đi tới trước mặt Chu Phạn, nhẹ giọng nói: “Ta phải đi đến Đăng Thiên Vực rồi”.
Chu Phạn gật đầu, nhẹ giọng đáp: “Ta đoán được”.
Diệp Quân nói: “Vậy ta đi nhé?”
Chu Phạn đáp: “Được”.
Diệp Quân chớp mắt: “Ta đi thật đấy’.
Chu Phạn cười ung dung: “Đi đi! Chúng ta… sau này… gặp lại…”
Diệp Quân xoay người rời đi, nhưng sau khi đi mấy bước, hắn đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, xoay người đi tới trước mặt Chu Phạn.
Kiếm Vực bao phủ, ngăn cách mọi thứ.
Tình cảm trước giờ sợ ly biệt, Kiếm Vực ngăn cách cởi xiêm y.
Lúc hai người yêu nhau mây mưa, dưới chân như có hương hoa mai thoang thoảng.
Nội dung chi tiết lược bớt một trăm nghìn chữ…
…
Thập điện.
Bát điện chủ ngồi trên thềm đá trước cửa đại điện, im lặng không nói một lời.
Gã ta đã im lặng ở đây một ngày một đêm rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3307994/chuong-4031.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.