Chương trước
Chương sau
Bát điện chủ cũng rất bực bội vì Diệp Quân không chỉ có được thanh kiếm thần, mà cơ thể của hắn ngày càng đáng sợ, đáng sợ nhất chính là tốc độ hồi phục.



Tốc độ hồi phục này quả thật là nghịch thiên.



Diệp Quân vốn dĩ có khả năng tự hồi phục cực kỳ đáng sợ, bây giờ lại có Hoành Sơn Ảnh hỗ trợ, hắn gần như trở thành một cơ thể bất tử.



Dĩ nhiên Diệp Quân cũng chẳng thể làm gì Bát điện chủ, mặc dù hắn có kiếm Thanh Huyên nhưng thực lực của Bát điện chủ mạnh hơn hắn, đối phương chỉ cần không đối đầu trực diện với kiếm của hắn thì hắn cũng hoàn toàn không làm gì đối phương được.





Nhưng Diệp Quân không vội vì bây giờ người bên hắn chiếm ưu thế hơn, bên Ác Đạo Minh đã có ba cường giả cảnh giới Khai Đạo chết rồi.



Ngay lúc này trong đầu Diệp Quân bỗng vang lên giọng của Hoành Sơn Ảnh: “Tốc chiến tốc thắng”.







Diệp Quân nhíu mày, ngay sau đó hắn quay phắt lại nhìn Từ Thiên ở đằng xa: “Từ Thiên đại sư, ông thay ta một lúc”.



Từ Thiên sửng sốt: “Ta hả?”



Diệp Quân bỏ lại Bát điện chủ, xoay người biến thành kiếm quang rồi đánh về phía mấy cường giả cảnh giới Khai Đạo của Ác Đạo Minh đó.



“Chạy đi đâu!”



Lúc này phía sau Diệp Quân vang lên giọng Bát điện chủ, sau đó khí tức đáng sợ đuổi theo Diệp Quân.



Dĩ nhiên gã không dám để Diệp Quân đi đối phó với mấy thuộc hạ của mình, vì chiêu cắt đứt tuổi thọ của Diệp Quân quá mức hoang đường.



Chém thêm mấy nhát nữa thì e là thuộc hạ của gã sẽ chết mất.



Từ Thiên do dự một lúc, sau đó vẻ mặt trở nên hung tợn, ông ta biến thành kiếm quang lao đến chỗ Bát điện chủ.



Vèo!



Sau khi một tia sáng vàng vỡ tan, Từ Thiên bị đánh văng lên không trung, văng ra xa mấy vạn trượng. Ông ta vừa dừng lại, Kim Cang Thể ông ta vừa tu luyện xong nứt ra, máu bắn ra xung quanh.



Từ Thiên phun ra ngụm máu, sau đó quay đầu lại nhìn Hoành Sơn Ảnh đứng cách đó không xa, run giọng nói: “Cô nương, tại sao cô không trợ giúp cho ta?”



Hoành Sơn Ảnh cảm thấy hơi có lỗi: “Xin lỗi nhé, ta nghĩ ông đánh rất khá”.







Từ Thiên: “?”







Lúc này, Hoành Sơn Ảnh bỗng giơ tay phải lên, sau đó nhẹ nhàng chém xuống, một tấm chắn vô hình bất ngờ chặn Bát điện chủ đang xông đến chỗ Diệp Quân lại. Cùng lúc đó, tay trái của cô ta nhẹ nhàng lướt qua, một tia sáng màu ngọc chiếu thẳng vào cơ thể Từ Thiên, vết thương của Từ Thiên lập tức lành lại với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.







Thấy thế Từ Thiên cực kỳ ngạc nhiên, cô nương này yêu nghiệt quá đấy.







Sau khi dừng lại, Bát điện chủ quay đầu lại nhìn Hoành Sơn Ảnh: “Đây là thuật biên giới thượng cổ đã thất truyền, rốt cuộc cô là ai?”







Hoành Sơn Ảnh khá ngạc nhiên: “Ngươi thế mà lại biết thuật biên giới thượng cổ này?”







Bát điện chủ nhìn chằm chằm Hoành Sơn Ảnh: “Cô thật sự muốn kết thù với Ác Đạo Minh vì một người vừa mới quen thôi sao?”







Hoành Sơn Ảnh cười nói: “Ác Đạo Minh không hù dọa được ta đâu”.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.