Chương trước
Chương sau
Binh chủ lắc đầu: “Muốn có nhiều lợi ích mà không muốn liều mạng, trên đời làm gì có đạo lý đó? Ta cũng không yêu cầu gì nhiều, làm xong chuyện này, nhận được một quả rồi thì ta sẽ dừng tay, trốn đi dốc lòng tu luyện, vạn năm sau lại đến xông pha thiên lộ”.



Thiên Xích quay đầu im lặng nhìn quả Đạo Linh trước mặt.



Quả Đạo Linh này còn có giá trị hơn cả tinh thể Vĩnh Hằng, có thể nói chỉ cần ăn quả Đạo Linh này, dù là tuổi thọ hay thực lực của ông ta đều sẽ tăng lên rất nhiều.



Nhưng đó là Ác Đạo Minh!





Thế lực này thật sự không phải trò đùa.



Diệp Quân cười nói: “Ác Đạo Minh đúng là không đơn giản, tiền bối sợ là chuyện bình thường, ta cũng không ép buộc, dù tiền bối không đồng ý giúp đỡ, chúng ta vẫn có thể làm bạn, đàm phán không thành tình nghĩa vẫn còn”.



Thiên Xích trầm giọng nói: “Diệp thiếu, chỉ tiêu diệt Bát điện chủ của Ác Đạo Điện thôi đúng không?”







Diệp Quân gật đầu: “Phải”.



Thiên Xích cắn răng nói: “Ta làm”.



Diệp Quân hơi nhếch môi: “Hoan nghênh hai vị gia nhập”.



Thiên Xích hỏi: “Chúng ta có bao nhiêu người?”



Diệp Quân ngẫm nghĩ, đang định đáp thì Thiên Xích lại nói: “Diệp thiếu, xin nói đúng sự thật”.



Diệp Quân đáp: “Chỉ có ta và năm cao thủ cảnh giới Khai Đạo của Đại Chu, còn có mấy người bạn nữa, bây giờ có thêm các ông thì đoán chừng có khoảng mười cao thủ cảnh giới Khai Đạo. Đương nhiên ta vẫn còn lá bài tẩy và biện pháp dự phòng”.



Thiên Xích trầm giọng nói: “Không đủ, hoàn toàn không đủ, theo ta biết thì Cửu điện chủ kia cũng có mặt…”



Diệp Quân nói: “Đó là huynh đệ của ta”.



Thiên Xích và Binh chủ đều sửng sốt, Thiên Xích nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Cửu điện chủ Ác Đạo Điện là huynh đệ của cậu?”



Diệp Quân gật đầu: “Đúng thế, có lẽ các ông cũng biết cách đây không lâu hắn ta đã tới Đại Chu, các ông cho rằng hắn ta đến giết ta à? Không, hắn ta đến để thăm ta”.



Lệ Hàn: “…”



Thiên Xích và Binh chủ nhìn nhau, Thiên Xích chần chừ một lúc rồi nói: “Diệp thiếu, hai người chúng ta đều là người ngay thẳng, không có nhiều mục đích, cậu tuyệt đối đừng lừa hai người chúng ta, dù sao đây cũng là chuyện quan trọng liên quan đến mạng người”.



Diệp Quân cười nói: “Hai vị tiền bối, ta là kiếm tu, có lẽ hai người cũng hiểu tính cách của kiếm tu mà?”



Thiên Xích và Binh chủ đồng thời chọn im lặng.



Nếu là kiếm tu khác đương nhiên bọn họ sẽ tin tưởng không chút nghi ngờ, dù sao kiếm tu đều có tính cách bướng bỉnh cây ngay không sợ chết đứng.



Lừa người khác?







Còn khiến bọn họ khó chịu hơn cả chết.







Nhưng bọn họ thật sự không quá tin tưởng Diệp thiếu trước mắt…







Diệp Quân đột nhiên mở lòng bàn tay, một quả cầu pha lê đột nhiên xuất hiện trong tay hắn, dưới sự điều động của hắn, cầu pha lê đột nhiên xuất hiện rất nhiều hình ảnh, chính là hình ảnh hắn và Lệ Hàn tiếp xúc lúc trước, có điều là không có âm thanh.







Hai người trò chuyện rất vui vẻ, cuối cùng Cửu điện chủ kia còn đích thân tặng Diệp Quân một món bảo giáp.







Thấy cảnh này, sắc mặt hai người đều thay đổi.







Mẹ kiếp!







Thật sự là Cửu điện chủ của Ác Đạo Điện.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.