Ông lão áo đen gật đầu: “Bây giờ chúng ta phải đoàn kết, không được hai lòng”.
Người đàn ông trung niên cũng gật đầu đồng ý: “Ba ngày nữa chúng ta đến Đại Chu, Điện chủ đích thân ra trận, đến khi ấy nữ kiếm tu váy trắng mạnh hay yếu, đấu thử một trận là biết thôi”.
Ông lão áo đen gật đầu: “Đúng vậy, lùi một vạn bước mà nói, nếu thực lực của đối phương quá mạnh, vượt xa Thập điện chủ thì chúng ta chạy. Với thực lực của chúng ta, cho dù không thắng được đối phương nhưng nếu muốn chạy thì mười bà ta cũng chẳng đuổi kịp chúng ta”.
Người đàn ông trung niên cười: “Không cần, không cần. Nếu người đằng sau Diệp Quân thật sự mạnh như vậy thì cũng không tới nỗi tìm người che chở khắp nơi như chó lạc chủ đâu”.
Việt Tôn nhìn người đàn ông trung niên và ông lão áo đen rồi bảo: “Tư mã Vũ, Nam Tiếu, dù thế nào cũng không được khinh thường, cẩn thận lật thuyền trong mương”.
Ông lão áo đen cười: “Đương nhiên ta hiểu điều này, nhưng nếu Điện chủ đã đích thân ra tay thì chúng ta cứ chờ chia tài sản Đại Chu là được”.
Đại Chu!
Vẻ mặt Việt Tôn trở nên kích động.
Đương nhiên ông ta cũng động lòng.
Mà lần này, sau khi giết Diệp Quân, đương nhiên Đại Chu cũng sẽ bị xóa sổ, toàn bộ tài sản của Đại Chu…
Nghĩ thôi cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3307871/chuong-3908.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.